TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cục Cưng Có Chiêu
Chương 577

CHƯƠNG 577: SẼ LÀM HƯ EM

“Anh lại là người của Diệp Nam Phương! Lúc trước Anh bị Diệp Nam Phương bắt lấy cũng là đã sớm an bài rồi?” Thẩm Hạ Lan hơi kích động. Diệp Ân Tuấn nắm thật chặt tay cô nói: “Đừng kích động, em yêu, đều đã qua. Hửm?” Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy mình như đồ đần. Cô vẫn luôn duy trì cảnh giác, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là đi trên đường bọn họ sắp sẵn.

“Em thật sự quá ngu ngốc”

Thẩm Hạ Lan tự trách.

Diệp Ân Tuấn đau lòng nói: “Không trách em được, Nam Phương học tâm lý học, tự nhiên biết làm sao nắm nhược điểm của người khác. Cậu ta và Tiểu Trương một người giả thiện, một người giả ác, phối hợp lẫn nhau, dù là người khác cũng không rõ thật giả, huống chi là em?”

“Anh đang an ủi em” Thẩm Hạ Lan có chút buồn bực. Diệp Ân Tuấn ngây ra một lúc, cười nói: “Đúng, anh đang an ủi em, vậy em có nể mặt anh không?” Giọng điệu cầu toàn như vậy, khiến Thẩm Hạ Lan có chút muốn cười.

“Anh đừng chiều em như vậy, sẽ làm hư em”

“Không sao, Sau này chuyện quan trọng nhất là cưng chiều em.” lời tâm tình từ miệng Diệp Ân Tuấn hiện tại bật miệng là ra, để Thẩm Hạ Lan hơi không chịu nổi.

“Nhiều người như vậy ở đây, Anh đừng nói nữa.”

“Các người đã nghe chưa?” Diệp Ân Tuấn dắt cuống họng hỏi một lần, toàn bộ tập thể mọi người trong phòng khách lắc đầu. Nói đùa, bọn họ cũng không muốn mất chén cơm.

Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thấy một cỗ sóng nhiệt xông lên mặt, để cô hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống.

Thật là. Buổi thẩm vấn với bầu không khí vô cùng nghiêm túc, bị Diệp Ân Tuấn làm thành hiện trường tỏ tình. Thẩm Hạ Lan cảm thấy không thích ứng được. Tiểu Trương cũng hơi ngây ngẩn cả người. Đây quả thật là Diệp Ân Tuấn người được xưng là Diêm la lạnh lùng sao? Hay anh ta nhận làm người? Tống Đình thấy tiểu Trương ngây ngẩn, trực tiếp cho hắn một cước.

“Nhìn gì đấy? Mau nói”

Tiểu Trương lúc này mới lấy lại tinh thần, nói ra: “Vâng, lúc ở sân chơi tìm mợ Diệp, đúng thật là do Sếp Diệp sắp xếp, về sau giả bộ như bị người của Sếp Diệp giám thị, thậm chí bị người mang đi, đều là chúng tôi sắp xếp, mục đích đúng là vì để cho mợ Diệp lo nghĩ, sau đó có thể đưa đồ chúng tôi muốn cho chúng tôi”

“Các anh muốn thứ gì? Anh không phải nói muốn dẫn tôi đi tìm sếp Hoàng sao?” Thẩm Hạ Lan lúc này mới phát hiện, từ vừa mới bắt đầu liền ở trong lời nói dối của bọn họ. Tiểu Trương thấp giọng nói: “Sếp Hoàng cũng không biết tôi làm như vậy. Sếp Diệp hứa hẹn, chỉ cần tôi để mợ Diệp gặp được Sếp Hoàng, cầm tới thứ anh ta muốn, liền cho tôi một khoản tiền, thậm chí sắp xếp ra nước ngoài.”

“Nhiều năm như vậy, Sếp Hoàng không có bạc đãi anh mà?”

Diệp Ân Tuấn nhàn nhạt mở miệng. Tiểu Trương cúi đầu nói: “Tôi thiểu nợ đánh bạc” Thẩm Hạ Lan nghe đến đó, liền không muốn phản ứng sự sống chết của người này, một người nhiễm đến ma túy và cờ bạc, đời này liền coi như xong. Biết mình bị tiểu Trương lừa gạt, như vậy chuyện kế tiếp Thẩm Hạ Lan cũng nghĩ rõ ràng.

“Cho nên lúc đầu đáp ứng muốn cùng tôi đến Thành phố A, lại đánh thuốc mê, đưa đến căn biệt thự này, chính là vì để Sếp Hoàng tới đây gặp tôi?”

“Vâng! Đáng tiếc Sếp Hoàng ra cửa, không ở nhà, tôi không có liên lạc được. Sếp Diệp nói đem cô thả đi, cho cô đến Thành phố A, đoán chừng sẽ có hiệu quả giống nhau.”

Tiểu Trương khiến đôi mắt Diệp Ân Tuấn lạnh mấy phần.

“Hiệu quả giống nhau là có ý gì?” Thẩm Hạ Lan kỳ thật đã đoán được cái gì, nhưng khi thấy Diệp Ân Tuấn trước mặt, cô không dám hỏi, không dám nói, sợ Diệp Ân Tuấn sẽ giết người.

Tiểu Trương như không hiểu về mặt của Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “sếp Diệp bảo tôi tìm bác sĩ gia đình lấy loại thuốc chữa thí nghiệm thành công, vì để cô có thể lực đến thành phố A. Chỉ cần cô đến thành phố A, bị Khôn gia bắt thì bọn họ liền có thể áp chế cậu Diệp giao đồ ra. Huống chi cậu Diệp đúng là vì cô mà giao thứ đó rồi không phải sao?

“Cái gì?”

Thẩm Hạ Lan ngoài ý muốn.

Cô nhìn về phía Diệp Ân Tuấn, một thứ đồ vật quan trọng đến cô cũng không biết là gì, sao anh có thể đem thứ như vậy giao cho người có ý xấu?

“Ân Tuấn!”

“Đừng nghe hắn nói bậy”

Diệp Ân Tuấn trấn an Thẩm Hạ Lan một chút, sau đó lặng lẽ nhìn về phía tiểu Trương.

“là ai đưa thuốc cho bác sĩ gia đình?”

“Chính hắn tạo ra”

“Còn không nói thật?” Tổng Đình thấy tiểu Trương vịt chết còn mạnh miệng, trực tiếp cắm dao vào bắp đùi hắn.

“A!”

Tiểu Trương thảm thiết kêu rên lên, cả người bị mồ hôi lạnh phía sau lưng làm ướt.

Thẩm Hạ Lan là lần đầu tiên nhìn thấy sự hung hăng của Diệp Ân Tuấn, lúc này anh phảng phất như không để ý gì, chỉ là nộ khí ẩn hiện kia lại làm cho lòng người run sợ.

Cô không hoài nghi chút nào, một dao của Tổng Đình là ý của Diệp Ân Tuấn. Diệp Ân Tuấn phảng phất không nhìn thấy sự thống khổ của tiểu Trương, không coi ai ra gì bóc vỏ nho cho Thẩm Hạ Lan, vô cùng cẩn thận. Tổng Đình trực tiếp đạp chân vào miệng vết thương tiểu Trương.

“A!”

Tiểu Trương đau gần như muốn hôn mê, liền nghe Tổng Đình nói: “Nếu như mày choáng, tạo sẽ đem cái chân này chặt xuống cho chó ăn.”

“Anh!”

Tiểu Trương đỏ bừng mắt, Tổng Đình không chút nào mảy may.

“Tao thế nào? mày đánh thắng được tạo?”

Câu nói này trực tiếp uy hiếp Tiểu Trương.

Anh ta cắn răng nói: “Thuốc là Sếp Diệp cho! Diệp Nam phương mới là em ruột của anh. Anh không thể động thủ với anh em mình, mới trút lửa giận lên tôi. Diệp Ân Tuấn, anh là đồ hèn nhát!”

Diệp Ân Tuấn run tay một chút, Thẩm Hạ Lan lại ngây ngẩn cả người.

“Thuốc là Diệp Nam Phương đưa?” Cô đột nhiên cảm thấy sau sống lưng rét run. Diệp Nam Phương thế mà muốn cô chết?

Tại sao?

Giữa bọn họ cũng không có thâm cừu đại hận!

Huống hồ trước đó anh ta còn cứu mình?

Thẩm Hạ Lan không rõ ràng được vấn đề, Diệp Ân Tuấn lại biết.

“Diệp Nam Phương từ chỗ nào có được loại thuốc này?”

“Tôi không biết”

Tiểu Trương sợ Tống Đình lại dùng hình, vội vàng nói: “Tôi thật không biết, tôi chỉ biết là thuốc này là từ đế đô đưa tới.”

“Là Thím Trương” Diệp Ân Tuấn để Thẩm Hạ Lan lần nữa ngây ngẩn cả người.

“Thím Trương? không phải bị bắt rồi sao?”

“Chỉ cần không có bị phán tử hình, người đàn bà kia sẽ có biện pháp gây tai họa cho người khác.” đánh giá đối với mẹ ruột như thế, Diệp Ân Tuấn cũng rất bất đắc dĩ. Thẩm Hạ Lan VỖ VỖ mu bàn tay của anh.

Diệp Ân Tuấn cười nói: “Không sao, anh không sao. Loại thuốc này cũng chỉ có Thím Trường có thể làm được. bác sĩ gia đình kia trị cảm mạo nóng sốt còn được, nghiên cứu ra loại thuốc này? cho anh ta ba mươi năm cũng không xong.”

Thẩm Hạ Lan lại ý thức được một vấn đề. Diệp Nam Phương luôn cùng Thím Trường liên lạc.

Bọn họ là mẹ con ruột, chẳng lẽ Diệp Nam Phương đang giúp Thím Trường làm gì? Đang muốn hủy diệt nhà họ Diệp sao? Hay đồ vật mà Diệp Ân Tuấn giao cho Sếp Hoàng có liên quan gì?

Các câu hỏi liên tục lóe lên trong đầu Thẩm Hạ Lan. Diệp Ân Tuấn phất phất tay, Tống Đình liền mang Tiểu Trương đi.

“Cậu Diệp, Anh không thể giết tôi! Tôi là người của Sếp Hoàng, Anh đã đáp ứng tối, chỉ cần tôi nói thật, Anh liền không giết tôi! A!” Tiểu Trương kêu rên khiến Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.

“Anh đem anh ta thế nào?”

“Em đừng để ý. Thế nào? Còn chịu đựng được sao?” Diệp Ân Tuấn quan tâm nhìn Thẩm Hạ Lan. Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu nói: “Em Không sao, đây chính là thứ anh muốn em nhìn?”

“Không phải, đây chỉ là khúc nhạc dạo. Tiểu Trương, bác sĩ kia, tôi cũng sẽ không buông tha, chỉ cần thương tổn em, tôi đều sẽ thay em đòi lại công đạo” Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững sờ.

“Anh sẽ đối phó bọn họ như thế nào?”

“Em muốn cầu tình vì họ?”

“Không!”

Thẩm Hạ Lan không phải đức mẹ Maria, không vĩ đại như vậy, dưới tình hình mình bị mưu hại, còn lòng dạ rộng lượng. Cô chỉ không muốn để tay Diệp Ân Tuấn dính dáng tới sinh mệnh thôi.

Như hiểu tâm tình Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn cười nói: “Có đôi khi, còn sống kinh khủng hơn sợ chết. Em yên tâm đi, anh là công dân tốt, sẽ không tùy ý muốn mạng người.”

Lời này làm sao nghe cũng không dễ chịu Thẩm Hạ Lan bán tín bán nghi nhìn Diệp Ân Tuấn. Diệp Ân Tuấn cười nói: “Được rồi, nghiêm túc mà nói thì em thấy căn biệt thự này thế nào?” Đối với câu hỏi đột nhiên của anh, Thẩm Hạ Lan ngây ra một lúc.

“Anh có ý gì?”

“Em chỉ cần nói em thấy sao?”

Thẩm Hạ Lan nhìn trang trí nơi đây, vô cùng xa hoa, cũng chẳng khoa trương, tổng thể vẫn là không tệ.

“Rất tốt”

“Em xem đưa nơi này thành quà kết hôn cho Tổng Đình và Lam Tử Thất thế nào?” Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan cả người ngây ngẩn cả người, sau đó đột nhiên ngạc nhiên hỏi: “Anh nói là Tống Đình và Tử Thất muốn kết hôn?”

“Tống Đình là nói như vậy. Mặc dù những năm này Tống Đình đi theo anh cũng kiếm không ít tiền, nhưng là từ đầu đến cuối không mua một căn nhà chân chính nào”

Nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan ngây ngẩn cả người.

“Vậy anh ta ở đâu?”

” ký túc xá công nhân viên chức, em tin không?”

“Sao lại như vậy?”

Thẩm Hạ Lan cho là Tổng Đình nhiều tiền, sẽ có nhà ở, ai ngờ ở ký túc xá nhân viên!

Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: “Từ nhỏ cậu ta đã là cô nhi, rất coi trọng tình nghĩa, cậu ta nói trước khi lập gia đình sẽ không mua nhà. Lần này cầu hôn Lâm Tử Thất, đã đi xem nhà, đồng thời chuẩn bị tư liệu rồi”

Thẩm Hạ Lan nghe anh nói như vậy, không khỏi hỏi: “Vậy anh con tặng biệt thự? không phải là lãng phí sao?”

“Biệt thự là cho Lam Tử Thất. Cô ta là bạn thân tốt nhất của em, bây giờ muốn kết hôn, em tặng gì cho cô ấy? phụ nữ tốt nhất có nhà mẹ đẻ, bị uất ức có thể trở về bình tĩnh lại.

Tử Thất cũng là cô nhi, mặc dù em coi là chị em ruột, nhưng có ngày cô ấy bị tủi thân có thể tìm đến em khóc lóc kể lể. Cho nên căn biệt thự này là cho cô ta.” Thẩm Hạ Lan đột nhiên liền cảm động. Cô không nghĩ tới Diệp Ân Tuấn sẽ thay cô nghĩ nhiều như vậy. Lam Tử Thất tương đối kiên cường, thật bị ủy khuất chắc chắn sẽ không nói, lúc đó thì một cô nhi biết đi đâu được? Quả nhiên vẫn là Diệp Ân Tuấn nghĩ chu đáo.

Chỉ là căn biệt thự này là anh mua hay cướp được?

“Thủ tục Biệt thự này đều đầy đủ sao?”

Thẩm Hạ Lan hỏi mịt mờ, Diệp Ân Tuấn lại hiểu rõ.

Anh vươn tay vuốt mũi cô, cười nói: “Anh coi chồng em là gì? Thổ phỉ à? Anh cũng không cần cướp nhà để tặng người ta. Biệt thự này là của Sếp Hoàng, anh mở miệng mua từ sếp Hoàng, thủ tục đã làm xong, giấy tờ bất động sản viết tên Lam Tử Thất!”

Vừa nói, Diệp Ân Tuấn liền từ dưới bàn trà lấy ra giấy tờ bất động sản đưa cho Thẩm Hạ Lan. Thẩm Hạ Lan thấy tên phía trên bất động sản, không khỏi cảm động.

“Cám ơn anh. Ân Tuấn”

“Đồ ngốc!”

Diệp Ân Tuấn cưng chiều sờ đầu Thẩm Hạ Lan.

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng động cơ ô tô và thanh âm cãi nhau.

Ai tới?

Đọc truyện chữ Full