Chương Viễn quay đầu lại nhìn tiền bối Đường Du, thấy ông ta gật đầu với mình, hắn ta mới đáp: “Nếu các hạ đã cố chấp như thế thì chứ làm vậy đi, cũng tốt hơn là để cả hai phe ra tay đánh nhau. Một chiêu quyết định thắng thua, ai thua người đó đi”.
Lãnh Hạo Vũ sải bước lên trước: “Hi vọng các hạ sẽ ứng phó toàn lực, không che giấu gì, nếu không ta sẽ rất thất vọng”.
Một lát sau, mọi người lùi lại để nhường chỗ, hai người đứng cách nhau mười bước, bắt đầu thủ thế.
Đám người lầu Huyết Vũ đều tỏ ra phấn khích, trong lòng họ khá ngạc nhiên, không ngờ Lãnh sư huynh lại thách đấu đệ tử nòng cốt của thế lực bá chủ.
Nếu hắn ta thắng sẽ là một chuyện rất vinh dự.
Giữa sân, chỉ sau chốc lát, trên người Chương Viễn đã tràn ngập khí màu tím. Luồng khí tím kia lượn lờ quanh người hắn ta, trông có vẻ lộn xộn, nhưng nhìn kĩ lại sẽ phát hiện những khí này tựa như kiếm quang đang dao động.
Nếu ai có tu vi thâm hậu thì còn có thể nghe thấy tiếng va chạm leng keng phát ra từ làn khí kia.
Người ta có câu “không biết gì thì không sợ”, kẻ yếu hoàn toàn không thể nhìn ra điểm mạnh của công pháp này, ngay cả âm thanh cũng không nghe thấy. Nhưng khi các cao thủ chân chính nhìn thấy luồng khí tím này, vẻ mặt họ đều biến đổi.
“Đệ tử nòng cốt của Thiên Kiếm Tông quả nhiên không có kẻ yếu”.
Lãnh Hạo Vũ thấy vậy bèn cười nhạt, trên người hắn ta đột nhiên xuất hiện khí lưu huyết sắc, những khí lưu này vô cùng sắc bén, khi va chạm với không khí còn phát ra tiếng cắt “roẹt roẹt”.
“Kiếm khí Huyết Sát!”
Mặc Linh nhỏ giọng nói một câu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Huyết Sát Kiếm Quyết này của lầu Huyết Vũ rất nổi tiếng trong thành U Châu. Nó có thể ngưng tụ kiếm khí Huyết Sát, ít nhất phải tu luyện kiếm quyết này đến tầng bảy. Khi đánh nhau với người khác, kiếm quyết này có thể nhẹ nhàng xé rách chân nguyên của đối phương, có danh hiệu là hung ác sắc bén.
Lãnh Hạo Vũ chọn một chiêu này để quyết định thắng thua, hiển nhiên đã có chuẩn bị trước.
Vù!
Lãnh Hạo Vũ chợt quát một tiếng, nhấc chân giẫm nát cành cây dưới chân, nhanh chóng xông tới như một tia chớp, ngay sau đó đưa tay tung một chưởng, tiếng xé gió chói tai lập tức vang vọng bốn phía.
Khí thế cực kì sắc bén, còn chưa bắt đầu đã khiến người ta cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Cú đấm bao phủ bởi khí lưu huyết sắc kia tựa như cú đấm của yêu ma, dường như có thể đập nát cả núi sông.
Chương Viễn bình tĩnh đưa tay ra đỡ, khác với khí thế bừng bừng của đối phương, khi hắn ta đưa tay ra không phát ra tiếng động nào, nhưng những nơi tay hắn ta đi qua, không khí đều sôi trào lên như nước sôi, dao động kịch liệt, không ngừng phát ra tiếng “vù vù”.
Khi hai chưởng va chạm nhau, mấy trăm tia sáng tím quanh người Chương Viễn tập trung sau lưng hắn ta như những con đom đóm, biến thành ba thanh kiếm màu tím hạ xuống.
Hai chưởng chạm nhau!
Trong tiếng nổ rung trời, mặt đất lập tức nứt toác ra, kình đạo điên cuồng lan rộng ra, những cây cổ thụ chọc trời xung quanh lập tức bị nghiền thành bột phấn.
Đối mặt với kình khí vô cùng sắc bén này, tất cả đệ tử của hai phe đều vận khí tung chưởng chắn trước người mình.
Bùm! Bùm! Bùm!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Truyền Kỳ
Chương 1980
Chương 1980