Đồng thời, cô cũng chú ý thấy điện thoại không hề có chút tín hiệu nào.
“Tiểu Du, chị xem thử điện thoại của chị có tín 3hiệu không?” Lâm Du nhìn thử, “Không, ở đây hoàn toàn không có tín hiệu.” “Vừa rồi em mới nhắn tin với Cố Thành Kiêu, tín hiệu 5còn đầy mà, xem ra có người cố ý ngắt tín hiệu rồi.” Lâm Du khẩn trương, “Thế giờ chúng ta phải làm sao?”.
Lâm Thiển nh6ìn xung quanh, mọi người đều ở đằng trước, đằng sau không có ai, “Đi, đi theo em.” Hai người ngồi xổm xuống, từ từ di chuyển ra8 cửa ra vào, Lâm Thiển kéo chốt cửa nhưng chốt cửa không chuyển động, cửa đã bị khóa rồi.
“Đi, về lại chỗ cũ.” Thế là h5ai người họ lại di chuyển về vị trí chính giữa của hàng ghế cuối theo cách ban đầu.
Lâm Thiển càng nghe càng sợ, hóa ra Dương Liễu Nhi muốn mượn danh nghĩa của quỹ từ thiện để thu thập vốn, sau đó đầu tư vào giới giải trí.
Lâm Du cũng rất sợ, chẳng phải Phan Khả Vận đã thoát khỏi Dương Liễu Nhi rồi sao, tại sao vẫn còn làm chung với nhau? Mà trong hội trường, ngoài cái tên “Dương Liễu” biểu thị có liên quan đến Dương Liễu Nhi thì còn lại đều là Phan Khả Vận ra mặt, thậm chí người lên sân khấu giao lưu với mọi người cũng là Phan Khả Vận.
Lâm Thiển khẽ nói: “Không phải Phan Khả Vận đã cắt đứt với Dương Liễu Nhi rồi sao?” “Đúng thế, chị cũng không biết tại sao cô ta lại quay lại.” “Ôi, tóm lại cũng vì chữ tiền' thôi.
Nhà Phan Khả Vận đang xảy ra chuyện nên rất dễ bị Dương Liễu Nhi mua chuộc bằng tiền.
Chị xem, tiệc chiêu mộ kiểu này mà Dương Liễu Nhi lại cho Phan Khả Vận ra mặt toàn bộ, lỡ như xảy ra chuyện gì, cô ta có thể phủi sạch trách nhiệm, còn Phan Khả Vận thì gay go rồi.”
Mặc dù không quay rõ được hình ảnh những âm thanh phát ra từ loa lại rất rõ.
Lâm Thiển kẹp điện thoại vào giữa ghế ở hàng trước, lén ghi âm lại.
Hóa ra Dương Liễu Nhi dùng danh nghĩa họp fans Lâm Tiêu để tổ chức tiệc chiêu mộ quỹ từ thiện.
Những doanh nhân nổi tiếng đến tham dự phần lớn đều là những người đang có nhu cầu muốn rửa những đồng tiền bất chính.
Đây là hoạt động trái pháp luật.
“Nhưng...
tốt xấu gì Phan Khả Vận cũng là em họ của cô ta, cô ta sẽ không hại em họ mình chứ?” “Loại người vì tiền cái gì cũng làm được như Dương Liễu Nhi, những thủ đoạn bẩn thỉu để hèn trong giới giải trí hơn phân nửa đều do cô ta tạo ra.” “Vậy giờ chúng ta phải làm sao đây? Cứ nấp ở đây cũng không phải cách”
“Cửa đã bị khóa rồi, không ra được, hay là cứ xem tiếp xem sao.”
Một lát sau, hội trường nghỉ giữa chừng, khách mời được mời đến biểu diễn là Lâm Tiểu và Lam Phi Nhi, hai người này cũng ti tiện, lấy cái mác họp fans để hâm nóng hội trường khách quý, mặc quần áo hở hang xuyên thấu để các đại gia bình phẩm từ đầu tới chân.
Trên sân khấu, Lâm Tiêu và Lam Phi Nhira sức làm điệu làm dáng, còn tương tác với đàn ông dưới khán đài, mỗi lần giơ tay nhấc chân đều đầy ám chỉ.
Nhưng có rất nhiều đại gia dẫn bạn theo, có bạn gái ở đây, bọn họ không dám làm ra hành động thất thường nào.
Lâm Du quả thật không quen nhìn cảnh này, nếu không được tận mắt chứng kiến thì đánh chết cô cũng không tin Lâm Tiêu có thể làm những điều này.
“Chị ấy thiếu tiền lắm sao? Tại sao phải làm như vậy?” Lâm Thiển thấu đáo hơn, nói: “Nếu là vì tiền thì chị ta sẽ không tham gia chương trình tuyển chọn tài năng, những người ở hội trường đều là đại gia trong giới giải trí, bám đại người nào đó cũng có tài nguyên trong giới rồi.
Chiều này của Dương Liễu Nhi đúng là một công nhiều việc, Lâm Tiêu là đồ ngốc, vì nổi tiếng mà ngay cả da thịt cũng không cần, chứ đừng nói gì đến mặt mũi.” Lâm Du rất đau lòng, siết chặt tay, nghiến răng.
Lâm Thiển nắm lấy tay cô, an ủi: “Nghĩ thoáng chút đi, Lâm Tiêu đã không còn là chị Lâm Tiêu ngày xưa của chúng ta nữa rồi.” Lâm Tiêu của ngày xưa là con chim công kiêu hãnh, cô ta có gia thế và nhan sắc mà người người ngưỡng mộ, là nàng công chúa cao ngạo, là viên ngọc quý được mọi người nâng niu, là niềm kiêu hãnh lớn nhất của vợ chồng Lâm thị.
Những bữa tiệc họp mặt của xã hội thượng lưu năm đó, Lâm Tiêu là quý thiên kim có tiếng, biết bao công tử quyền thế quỳ dưới gấu váy cô ta, biết bao thiên kim danh môn muốn được làm bạn với cô ta.
Nhưng giờ đây thật sự là trò cười.
Nhà họ Lâm vốn là chỗ dựa của Lâm Tiêu, nhà họ Lâm sụp đổ thì Lâm Tiêu cũng hoàn toàn suy sụp.
Bây giờ cô ta là khách quen của các bữa tiệc giàu có, nhưng chỉ là con rối của những người ham hưởng lạc.
Nhìn chị cả từng kiêu ngạo một thời, sống mũi Lâm Du cay xè, nhất thời không kìm được mà chảy nước mắt.
Lâm Thiển cũng cảm động lây, cổ hít thật sâu một hơi, vỗ mu bàn tay Lâm Du tỏ ý an ủi.
Đang lúc hai chị em đang cảm thấy thương tiếc thay cho Lâm Tiêu thì tiếng nhạc chợt tắt, Lâm Tiêu và Lam Phi Nhi lui vào hậu trường.
“Các vị, chúng ta tiếp tục...”.
Đến ba giờ chiều, Phan Khả Vân xuất hiện.
Dưới sự giới thiệu long trọng của người dẫn chương trình, cô ta mặc một chiếc váy liền thân bó sát cổ chữ V khoét sâu màu đỏ rực đứng trên sân khấu.
Vóc dáng Phan Khả Vận nở nang, chiếc váy dạ hội này đã phô bày ưu điểm của cô ta một cách rõ ràng nhất.
Dưới ánh đèn, làn da trắng của cô ta như phát sáng, vừa lên sân khấu đã thu hút ánh nhìn của mọi người.
“Xin chào mọi người, tôi là người phụ trách của quỹ từ thiện Lương Liễu - Phan Khả Vận, vừa rồi MC đã giới thiệu rất nhiều, nên giờ tôi không nhiều lời nữa.
Hôm nay tôi muốn làm quen với mọi người, nếu mọi người có vấn đề gì hoặc có vụ hợp tác nào khác đều có thể tìm tôi...” Đúng lúc này, đèn trần thủy tinh trên sân khấu đột nhiên rơi xuống trước hàng chục đổi mắt, tiếng “ẩm” nặng nề vang lên, đèn rơi mạnh xuống.
Điều khiến người ta càng kinh hoàng hơn là Phan Khả Vận đúng lúc bị đèn rơi trúng đầu, cô ta lập tức ngã sõng soài trên sân khấu, máu tươi trên đầu tuôn ra lênh láng, lập tức nhuộm đỏ cả tấm thảm trải sàn màu hồng nhạt.
“A...” Tiếng la thất thanh liên tục vang lên trong hội trường.
Vì sự việc xảy ra quá đột ngột, người dẫn chương trình cũng hoảng hốt đứng vững tại chỗ, nhân viên công tác cũng luống cuống chân tay.
Cùng lúc đó, điều khiến mọi người càng thêm hoảng sợ lại xảy ra, dây điện của đèn thủy tinh đột nhiên xét tia lửa điện ở chỗ bị bong ra, tức thì nguồn sáng trong hội trường đồng thời bị cắt đứt, cả hội trường tối thui.
“A!” Tiếng hét chói tai liên tục vang lên, đinh tai nhức óc.
Bỗng, một tiếng “Bùm” thật to vang lên, nghe như tiếng nổ, trên sân khấu lập tức lóe lên một đám lửa lớn hơn, đám lửa kéo dài không dứt, làm cháy đồ trang trí trên sân khấu, sau đó là tiếng bong bóng nổ lốp bốp, mỗi cái bóng bay bị nổ là thể tích đám lửa càng lớn hơn, chùm bóng bay bị nổ làm đám lửa biến thành quái vật khổng lồ, không thể kiểm soát.
Khách mời trong hội trường bắt đầu chạy tứ phía, rất hỗn loạn.
Lâm Thiển phản ứng khá nhanh, kéo tay Lâm Du, dựa vào trí nhớ lò mò chạy ra cửa trong bóng đêm.
“Tiểu Du, chúng ta cùng phá cửa xông ra.” Nhưng mặc cho hai người tông cửa ra sao thì cửa vẫn không bung ra, bên ngoài cũng không có ai đến mở.
Lâm Du hoảng hốt lo sợ, trong hội trường ồn ào đinh tai nhức óc.
Cô cũng hét lên, “A, cháy rồi, làm sao đây?” Phòng Vip số 1 tối om, chỉ có ánh lửa trên sân khấu, khói đặc cuồn cuộn tỏa ra tứ phía.
Chỗ của hai cô là vị trí cuối cùng, mùi cháy khét đã ập tới.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 1016: Khách quen của các bữa tiệc
Chương 1016: Khách quen của các bữa tiệc