CHƯƠNG 2296
Thẩm Hạ Lan bắt lấy cánh tay của Diệp Ân Tuấn, vui mừng nói: “Lúc em nhìn thấy Hàn Khiếu thì có một loại cảm giác rất quen thuộc, hình như là đã gặp ông ta ở đâu rồi, nhưng mà em rõ ràng là mình chưa từng gặp ông ta, sao lại có cảm giác này được chứ?”
“Bởi vì Hàn Hi Thần, hai người bọn họ là ba con!”
Diệp Ân Tuấn phân tích theo lý trí, Thẩm Hạ Lan lại lắc đầu.
“Không đúng, mặc dù hai người bọn họ là ba con, nhưng mà Hàn Hi Thần lại không có chỗ nào giống với Hàn Khiếu, ngược lại cực kì giống với thím Trương, con trai giống mẹ không có gì đáng trách, nhưng mà trên người Hàn Hi Thần lại không có một cái bóng của Hàn Khiếu. Ân Tuấn anh chưa từng gặp Hàn Khiếu, cho nên anh mới có thể suy đoán như vậy, nhưng mà em đã gặp rồi, Hàn Khiếu và Hàn Hi Thần thật sự không giống nhau chút nào hết, ngược lại là có một người rất giống ông ta.”
Diệp Ân Tuấn nghe xong thì lập tức ngây ra một lúc.
“Ai?”
“Phương Nguyên?”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan lại làm Diệp Ân Tuấn ngây ngẩn cả người.
“Ai chứ?”
Thẩm Hạ Lan biết Diệp Ân Tuấn cảm thấy kỳ lạ, thậm chí ngay cả cô cũng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng mà bây giờ nghĩ lại hai người bọn họ có rất nhiều chỗ tương đồng.
“Hàn Khiếu và Phương Nguyên rất giống nhau, nói đúng ra mắt và mũi của Phương Nguyên giống Hàn Khiếu, miệng của anh ta thì cực kỳ giống với dì cả.”
Sau khi Thẩm Hạ Lan nói xong lời này, trong lòng cũng có chút chìm xuống, cô biết là Diệp Ân Tuấn đang suy đoán cái gì, nói thật là cô cũng suy đoán như vậy.
Cô nhìn Diệp Ân Tuấn, thấp giọng nói: “Anh nói xem, có khi nào Hàn Khiếu là quốc chủ nước T không thế?”
“Không có khả năng!”
Diệp Ân Tuấn trực tiếp bác bỏ.
“Quốc chủ nước T vẫn luôn ở nước T, hơn nữa ba mươi năm trước quốc chủ nước T còn đến quốc gia của chúng ta thăm hỏi một lần, những thứ này có trong ghi chép đó. Lúc đó, Hàn Khiếu lại ở Trương Gia Trại, trừ phi ông ta có thuật phân thân, nếu không thì tuyệt đối không có khả năng làm được chuyện đó.”
“Vậy có khi nào Hàn Khiếu với quốc chủ nước T là anh em sinh đôi?”
Tư duy của Thẩm Hạ Lan đã hoàn toàn phát huy.
Diệp Ân Tuấn vươn tay chạm vào mũi của Thẩm Hạ Lan, cưng chiều cười một tiếng: “Có phải là em ngốc rồi không hả? Gen của song bào thai có thể di truyền, nhưng mà hoàng tử hay là công chúa nước T đều không có ai là song bào thai.”
“Vậy sao có thể giống nhau như thế?”
Thẩm Hạ Lan lẩm bẩm, trạng thái có chút sa sút.
Diệp Ân Tuấn lại thấp giọng nói: “Muốn biết cái này cũng không phải là không có cách.”
“Anh có cách hả?”
“Em có nhớ Thanh Loan của Kình Thiên Minh chúng ta không?”
Câu hỏi đột ngột của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan ngây ra một lúc, thậm chí còn không hiểu ra làm sao.