CHƯƠNG 2541
Trong bữa tiệc có rất nhiều người biết hai người họ, dù là Vu Phong, Phương Viên hay Phương Chính, chỉ cần hai người họ lộ diện, dù ăn mặc thế nào cũng sẽ bị nhận ra, hơn nữa tia hồng ngoại vừa nãy rất có thể đã bại lộ thân phận của họ, chỉ sợ vừa đi ra sẽ bị bắt ngay.
Phương Thiến trầm giọng nói: “Tôi biết một lối thoát khác rời khỏi căn phòng bí mật này, dẫn đến vườn hoa phía sau cung điện của quốc chủ, đó là nơi đội thị vệ của ba tôi thay ca. Nhưng sau khi ra đó làm sao để liên lạc được với Lăng Thiên Vũ thì †ôi không biết. Bây giờ tôi là tội nhân trong mắt ba tôi, là một kẻ vô dụng còn chẳng bằng thị nữ đương nhiên cũng không có tiếng nói hay quyền lợi gì.”
Đây cũng là nỗi đau đời này của Phương Thiến.
Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan hơi sững sờ, trong lòng cũng thấy hơi do dự.
Những gì Phương Thiến nói bây giờ có đáng tin không?
Nhỡ đâu bà ta vẫn như trước đây, liên lạc trước với phía Phương Viên, bây giờ bà ta đưa cô và Diệp Ân Tuấn ra ngoài, ai biết sau đó có bị bắt lại hay không.
Nhưng nếu những lời bà ta nói là thật thì sao?
Cả Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đều biết mình không thể ở trong căn phòng bí mật này.
Nhiệm vụ của Hoắc Chấn Hiên rất rõ ràng, chính là những cô gái này. Các cô còn ở trong tay Phương Chính một ngày thì ba mẹ các cô sẽ bị đe doạ một ngày, thậm chí một số quan chức cấp cao của các quốc gia khác còn có thể làm ra điều gì đó vì con cái của mình.
Nếu Phương Chính muốn lợi dụng các quốc gia khác để đối phó với nước họ thì chuyện này sẽ là một vấn đề lớn.
Bây giờ e rằng quốc chủ nước ta cũng sờ, trong lòng cũng thấy hơi do dự.
Những gì Phương Thiến nói bây giờ có đáng tin không?
Nhỡ đâu bà ta vẫn như trước đây, liên lạc trước với phía Phương Viên, bây giờ bà ta đưa cô và Diệp Ân Tuấn ra ngoài, ai biết sau đó có bị bắt lại hay không.
Nhưng nếu những lời bà ta nói là thật thì sao?
Cả Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đều biết mình không thể ở trong căn phòng bí mật này.
Nhiệm vụ của Hoắc Chấn Hiên rất rõ ràng, chính là những cô gái này. Các cô còn ở trong tay Phương Chính một ngày thì ba mẹ các cô sẽ bị đe doạ một ngày, thậm chí một số quan chức cấp cao của các quốc gia khác còn có thể làm ra điều gì đó vì con cái của mình.
Nếu Phương Chính muốn lợi dụng các quốc gia khác để đối phó với nước họ thì chuyện này sẽ là một vấn đề lớn.
Bây giờ e rằng quốc chủ nước ta cũng ngạc và vui mừng.
Khi có thể sống thì ai muốn chết chứ?
Cho dù sau này không được tự do, nhưng cũng phải trả giá cho những việc làm sai trái của mình trong quá khứ chứ, không phải sao? Nếu không cần trả giá bằng cái chết, đương nhiên bà ta vẫn muốn lựa chọn được sống.
“Tôi lấy tính mạng mình ra thề tôi sẽ không bán đứng hai người, không phản bội hai người.”
“Thề thì có tác dụng gì? Thứ không đáng tin nhất trên đời chính là lời thề. Tôi nghĩ bà cũng từng thề non hẹn biển với ba chồng tôi rằng sẽ mãi mãi bảo vệ nhà họ Diệp đúng không?”
Thẩm Hạ Lan lạnh lùng ngắt lời Phương Thiến.
Diệp Ân Tuấn muốn cho bà ta cơ hội, cô là vợ cũng không thể nói không cho, nhưng cứ vậy tin tưởng giao người quan trọng, thậm chí là tính mạng của mình và Diệp Ân Tuấn cho Phương Thiến, Thẩm Hạ Lan không dám mạo hiếm.