TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Truyền Kỳ
Chương 2200

Cả đám người đều giật mình, hậu bối cảnh giới Dương Huyền đại thành đỡ một chưởng của Huyết Lang chẳng những không chết mà còn chỉ bị thương nhẹ, thật sự khó tưởng tượng nổi.  

“Chặn hắn lại!”  

Lãnh bảo chủ xoay người hét to, trong mắt lộ vẻ nóng nảy.  

Lâm Nhất không chết chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng hơn lại người này mượn sức của Huyết Lang, đi qua sự cản trở của hai người.  

Hai bảo chủ còn lại của Tam Ưng Bảo hừ lạnh, hung hăng lao về phía Lâm Nhất.  

Hai người đã chuẩn bị để tấn công từ lâu, sát chiêu của cả hai đều nhanh chóng đánh ra, gần như trong nháy mắt đã đánh tới trước mặt Lâm Nhất, khiến hắn hoàn toàn không có cơ hội chạy trốn.  

Đáng tiếc…  

Tuy đều là Âm Dương tiểu thành, nhưng hai người lại chênh lệch quá nhiều với hai người trước mặt. Thậm chí trưởng lão lầu Huyết Vũ mà Lâm Nhất đánh bại trước đó còn mạnh hơn hai người này một chút.  

Một đòn mà bọn họ liên thủ có thể làm gì Lâm Nhất.  

Đánh trả lại là được!  

Thất Sát Quyền, Chén Rượu Khó Cạn, Ai Cạnh Bên Ta!  

Trên mặt Lâm Nhất lộ vẻ tàn nhẫn, hắn bay lên trời, liên tục đánh ra hai quyền.  

Trong nháy mắt, sát khí vô tận bao phủ trên người hắn, dưới sự tấn công của quyền pháp cấm kỵ này, sát khí cũng tựa như sóng dâng lên, cơn sóng sau cao hơn cơn sóng trước, không ngừng chồng lên nhau.  

Đau đớn, lạnh lẽo, run rẩy.  

Ý cảnh đáng sợ của Thất Sát Quyền khiến Lâm Nhất hoàn toàn chiếm lợi thế về mặt khí thế, cũng khiến cho hai bảo chủ cảnh giới Âm Dương cảm thấy vô cùng khó chịu.  

Ầm!  

Khi sát chiêu của hai bên va chạm với nhau, một tình cảnh khó tin xuất hiện, hai người kia bị Lâm Nhất đánh bay trở về.  

“Sao có thể!”  

Trong mắt Lãnh bảo chủ lộ vẻ ngạc nhiên, cảnh này còn khiến ông ta khiếp sợ hơn khi Lâm Nhất chặn được quyền mang của Huyết Lang khi nãy.  

Lâm Nhất chỉ có cảnh giới Dương Huyền đại thành lại có thể khiến hai cường giả Âm Dương tiểu thành phải lùi lại.  

Trên bảng Long Vân thật sự không có tên của thiếu niên này sao?  

Lâm Nhất cong môi, hai tên vô dụng này mà hắn còn không thể áp đảo, thì thật sự có lỗi với khoảng thời gian tu luyện vất vả này rồi.  

Sau khi đáp xuống đất, hắn giẫm nhẹ mũi chân, người Lâm Nhất loé lên, bay về phía bức bích hoạ Thanh Long.  

Vẫn chưa thật sự tiến vào khu vực trung tâm, Lâm Nhất không muốn để lộ quá nhiều lá bài tẩy, liều mạng với đám người này. 

Đọc truyện chữ Full