TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4356

Chương 4356

“Nếu giáo sư Lục không quấn lấy mình, chưa chắc mình đã đồng ý gả cho anh ấy đâu!”

“Nếu như không có gì quan trọng, có thể để ngày khác không?”

Lâm Thúy Vân vừa mới nói xong đột nhiên nghe thấy giọng nói trầm thấp từ phía sau truyền đến.

Cô ấy chỉ cảm thấy da đầu sắp nổ tung, miễn cưỡng quay đầu lại.

Thấy Lục Mặc Thâm vừa tắm rửa xong, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng.

Tóc còn đang ướt cứ vậy mà đi ra.

Lúc này, anh ta đang lười biếng dựa vào mép cửa kính.

Đôi mắt đầy ẩn ý nhìn mình, khóe miệng nhếch lên một cách kỳ lạ.

“Phụt!”

Bên kia điện thoại Tô Lam nghe rõ lời của Lục Mặc Thâm.

Trong nhất thời cô ấy không nhịn nổi bật cười.

Còn ở bên đầu điện thoại bên này, Lâm Thúy Vân hận không thể tìm một cái hang chui vào: “Chuyện đó, chuyện đó…Tô Lam à giờ mình có chút việc phải xử lý, hôm khác nói chuyện sau nhai!”

Cô ấy nhanh chóng ngất điện thoại, sau đó xấu hổ nhìn Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, sao anh tắm rửa nhanh vậy? Anh tắm sạch chưa?”

“Lại đây… em giúp anh xem, nếu không sạch, em sẽ chà lưng giúp anh được không?”

Lục Mặc Thâm không muốn ăn cô ấy, anh ta liếc cô ấy một cái: “Nghe nói có rất nhiều người theo đuổi em hả?”

Một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống trán Lâm Thúy Vân: “Ơ, làm gì có chuyện đói Này… Này chỉ là hai người phụ nữ chém gió khoe khoang với nhau thôi, bình thường mài”

Lục Mặc Thâm lại nhướn mày: “Nghe nói đêm qua anh ôm đùi cầu xin em gả cho anh?”

Hai giọt mồ hôi lạnh lại chảy theo, Lâm Thúy Vân lập tức thẳng mặt tự mắng chính mình: “Ai nói hươu nói vượn? Là ai đã bịa đặt như vậy!”

“Rõ ràng đêm qua là em không biết xấu hổ sống chết ôm đùi cầu xin anh cưới eml”

“Ai không biết xấu hổ lại đổi trắng thay đen như vậy!”

Lục Mặc Thâm tiếp tục nhíu mày: “Vậy hôm nay em nói em còn nhiều việc, nếu không…”

“Ô hay, ô hay, ô hay!”

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lâm Thúy Vân vội vàng tuôn ba câu, nghiêm trang đi đến phía phòng khách.

Cô vừa đi vừa nghiêng về một phía: “Giáo sư Lục, em nói anh còn trẻ, sao tai lại lấng như vậy?”

“Ngay cả lúc em nói chuyện cũng nghe không rõ. Vừa rồi rõ ràng em nói với Tô Lam là, dù có chuyện lớn đến mấy cũng không thể trì hoãn việc cầu hôn!”

Lâm Thúy Vân vừa đi vừa đưa tay ra lau mồ hôi lạnh trên trán.

Cô ấy võ ngực: Eml Không phải chỉ là khoe khoang thôi sao?

Ồ, mỗi ngày đều phải khoe khoang về người đàn ông của mình!

Phụ nữ chúng ta được phép khoe khoang mà đúng không?

Thế nhưng người ta lại còn đứng sau nghe lén!

Đúng là dọa chết cục cưng rồi!

Đọc truyện chữ Full