Người đàn ông này luôn rất hoàn hảo, chín chắn và vững vàng, trên cơ thẻ anh ta hội tụ đủ mọi ưu điểm.
“Xin lỗi, chuyện này sẽ không có lần sau.” Giọng nói của Âu Cảnh Nghiêu bình tĩnh không chút cảm xúc, đôi mắt anh tuần nhìn Lục Hạo Thành cũng không có biểu cảm gì.
Trời cho Âu Cảnh Nghiêu dáng người tao nhã, khi đứng ở trong đám đông thì 100% tất cả mọi người đều phải quay đầu nhìn anh ta.
Lục Hạo Thành cảm thấy bát lực đối với một Âu Cảnh Nghiêu như vậy, đôi khi anh tự hỏi phải có một cô gái như thế nào xuất hiện mới có thể gây nên sóng gió trong đôi mắt bình tĩnh của Âu Cảnh Nghiêu.
Anh mở miệng nói: “Cậu gọi người thay ga giường cho tôi.” “Được!” Âu Cảnh Nghiêu nhàn nhạt đáp rồi xoay người rời đi.
Lục Hạo Thành nhìn theo bóng lưng anh ta, cà phê trong chén trên tay anh sóng sánh máy lần nhưng cuối cùng cũng không bị anh vứt đi.
Thật ra anh rất muốn làm Cảnh Nghiêu tức giận một lần, rất muốn được nhìn thấy bộ dạng tức giận của anh ta.
Có một sự tương phản rõ rệt giữa tính cách hai người, Lục Hạo Thành rất dễ nổi cáu.
Còn Âu Cảnh Nghiêu một năm bốn mùa dường như không bao giờ tức giận, cho dù có chuyện gì xảy ra, anh ta vẫn luôn rất thản nhiên và vẫn luôn nhìn người khác bằng ánh mắt rất bình tĩnh.
Lục Hạo Thành lắc đầu, anh tưởng rằng trên đời này, Lục Hạo Thành anh đã đủ lạnh lùng lắm rồi, thế nhưng Âu Cảnh Nghiêu cũng thật sự khiến anh mở mang tầm mắt.
Có điều … Đôi mắt sắc bén của Lục Hạo Thành hơi nheo lại.
Một lúc sau, anh lấy điện thoại gọi cho Mộc Tử Hoành.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối.
“Alo, Hạo Thành.” Mộc Tử Hoành vừa lái xe vừa nghe nhạc nhẹ để giải tỏa mệt nhọc, tâm trạng lúc này cũng tốt hơn rất nhiều.
“Tử Hoành, cuộc trò chuyện của chúng ta đã bị Quý An An nghe lén. Với tính cách của người phụ nữ này, cô ta nhất định sẽ không ngồi yên chờ đợi, có lẽ bây giờ cô ta không có ở công ty, cậu chia kết quả giám định ADN ra làm hai bản, một bản gửi đến nơi mà Quý An An biết, một bản cậu đưa cho Lão Từ, ông ta sẽ không phản bội chúng ta.” “Được!” Mộc Tử Hoành híp mắt, thế mà Quý An An lại có thể nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ.
“Không đúng, làm thế nào mà Cố An An lại nghe được cuộc trò chuyện của chúng ta?” Mộc Tử Hoành vẫn không hiểu chuyện này.
Chẳng phải bên ngoài phòng làm việc của Lục Hạo Thành luôn có một Âu Cảnh Nghiêu công chính nghiêm minh hay sao? Làm sao Cố An An có thể nghe được cuộc trò chuyện của họ? Lục Hạo Thành tức giận nói: “Cô ta trốn trong phòng làm việc từ trước đó, chỉ là chúng ta không phát hiện ra.
“Được rồi, tôi hiểu rồi.” Mộc Tử Hoành gật đầu, anh biết mình phải làm gì.
Cố An An làm như vậy chẳng khác nào kề đầu vào nòng súng.
“ỪI” Lục Hạo Thành gật đầu, sau đó dặn dò thêm: “Cử người theo dõi Quý An An, đừng để cô ta biết Lam Hân chính là Lam Lam mà tôi vẫn luôn tìm kiếm, cậu hiểu ý tôi chứ? Mộc Tử Hoành nghe vậy khóe miệng co giật kịch liệt.
Anh ta không nên làm trợ lý của Lục Hạo Thành, càng không nên làm chức quản lý này, anh ta nên là một thám tử mới đúng.
Như vậy sẽ kích thích hơn nhiều.
“Được rồi, tôi biết ý của cậu, tôi sẽ không để Cố An An biết.” Chuyện này thực sự phiền phức, Mộc Tử Hoành thầm than trong lòng một tiếng rồi tắt máy.
Cả ngày nay Lục Hạo Thành không có tâm trạng làm việc.
Anh đang hồi hộp chờ đợi kết quả trong phòng làm việc.
Dù đã sớm xác định được Lam Hân chính là Lam Lam nhưng nếu có kết quả xét nghiệm ADN, thì tương lai anh và nhà họ Có đều có thể yên tâm.
Tốt quái Thậm chí anh và Lan Lan đã có con với nhau.
Lục Hạo Thành đứng bên khung cửa sổ sát đất, cười ngây ngô, tắm kính sáng ngời phản chiếu dáng vẻ hạnh phúc của anh, những người đang cực kỳ hạnh phúc luôn cảm thấy mê mần và say sưa.
Nếu có người nhìn thấy Lục Hạo Thành vào lúc này chắc chắn sẽ bị dáng vẻ của anh dọa cho sợ hãi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ
Chương 204: Chúng ta nói chuyện đều bị Cố An An nghe thấy rồi
Chương 204: Chúng ta nói chuyện đều bị Cố An An nghe thấy rồi