*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1794: Con hài lòng rồi chứ?
Nhưng mà sức khỏe của Linh Trang không được tốt lảm.
Đời này của Hàn Quân sẽ chịu biết bao nhiêu cực khổ cho cô?
Bác Danh rất sợ, ý chí của Chiến Hàn Quân sẽ không chịu đựng được lâu Nhưng Bác Danh và Dư Thiên An không giống nhau, Dư Thiên An đại khái cũng là sợ thân thể bệnh tật yếu đuối của Linh Trang sẽ ảnh hưởng đến Chiến Hàn Quân, vì vậy luôn cố tình tách bọn họ ra. Điều này khiến cho.
thân thể của Linh Trang và Chiến Hàn Quân càng ngày càng kém.
Bác Danh sẽ không giận cá chém thớt sang Linh Trang, bởi vì bà ấy cũng biết. Trên thế giới này, sẽ không thể tìm một người con gái yêu Chiến Hàn Quân hơn Linh Trang. Hơn nữa cơ thể của Linh Trang thật ra cũng là nhận lấy sự mệt mỏi của Hàn Quân. Nếu như Hàn Quân không mang theo nhiều chuyện loằng ngoằng đến cho Linh Trang, với tính cách vui vẻ lạc quan của cô, sức khỏe của cô cũng sẽ không nghiêm trọng đến thế.
“Bà nội, khi nào thì Linh Trang mới có thể tỉnh lại?” Chiến Hàn Quân đột nhiên hỏi.
Chiến Hàn Quân gật đầu: “Còn gì nữa không ạ?”
Bác Danh nghĩ một chút lại nói: “Nếu như: cháu đồng ý, cháu có thể nói chuyện với con bé nhân tiện massage cho nó luôn.”
“Vâng”
Biệt thự Ngọc Bích ‘Vườn Hương Đỉnh.
Ông cụ Niên ngồi ở ngoài cửa ra vào, mong ngóng nhìn ra ngoài phía đường lát đá xanh.
Dư Thiên An cẩn thận bưng cốc trà đến, nơm nớp lo sợ đi tới, nịnh nọt nói: “Bố ơi, con mời bố dùng trà”
Ông cụ Niên quay đầu, trên mặt không có biểu hiện mà bà ấy hy vọng.
“Thiên An, con đã thành công chia rẽ Linh Trang và Hàn Quân. Bây giờ con có cảm thấy vui vẻ hay không?”
Dư Thiên An đau khổ khóc lóc: “Bố ơi, con biết sai rồi ạ?”
Ông cụ Niên bất lực nói: “Con đã phá vỡ hoàn toàn ý định của Linh Trang rồi. Con bé thực sự rời khỏi con trai bảo bối của con. Bây giờ con có con trai bảo bối của mình bởi vì không nhìn thấy Linh Trang, nên đã từ chối tất cả phương pháp trị liệu của bác sĩ ở bệnh viện Á Châu. Đợi thằng bé lúc này chính là suy kiệt toàn thân và cái chết. Kết quả như thế này, con hài lòng rồi chứ?”
Ông cụ càng nói càng tức giận, bỗng nhiên cầm lấy cốc trà, ném vào mặt Dư Thiên An: “Con hài lòng rồi chứ?”
Dư Thiên An quỳ trên mặt đất, dòng nước nóng hổi chảy từ trên trán xuống, nhưng mà lúc này bà không có cảm giác gì hết. Ngoại trừ trái tim đầy đau đớn như bị con dao cứa vào.
“Bố ơi, bố sai người đi tìm Nghiêm Linh Trang đi. Chỉ cần Nghiêm Linh Trang quay về, thăng Chiến sẽ nghe lời nghe lời của họ. Sẽ phối hợp điều trị với các bác sĩ ở bệnh viện Á Châu” Ông cụ Niên tức giận nói: “Tìm con bé bằng cách nào? Trong mắt của con bé, con trai con bên ngoài ở cùng Chu Mã, con bé có thể tha thứ cho con không, có khi nào quay lại có thêm bao nhiêu Chu Mã”
Dư Thiên An nói: “Con đi gặp con bé, con đi cầu xin nó quay lại.”
“Con cho rằng con bé vẫn đồng ý gặp con ư?” Ông cụ Niên tức giận nói.
“Dư Thiên An, cho đến bây giờ con vẫn còn không nhìn rõ thân phận của chính mình ư. Bố nói cho con biết, kì thật ở trong mắt người ta, Nghiêm Linh Trang mới là công chúa cao quý không thể với tới. Còn con, nắm giữ lấy thân phận mẹ chồng, muốn kéo con bé ngã xuống khỏi vị trí của mình, cuối cùng nó ngã xuống rồi, thịt nát xương tan. Mà người đầu tiên chết lúc này chính là con”
Lúc này, Chiến Bá Minh đi từ trên tâng xuống, trong tay cầm một tập tài liệu.
Đây là lần đầu tiên sau khi phát sinh ra chuyện, Chiến Bá Minh chủ động đi về phía Dư Thiên An.