*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong nháy mắt, hắn ra tay nhanh như chớp, hai tay mọc vảy màu xanh ngăn chặn vô số mảnh vỡ huyết kiếm rơi xuống. Nhưng dù là vậy cũng chỉ bảo vệ được chỗ yếu hại, dưới thế tấn công điên cuồng này, trên người Lâm Nhất xuất hiện nhiều vết thương, máu chảy đầm đìa.
Tên nhóc này…
Lôi Nham nhíu mày, trong lòng bùng cháy lửa giận, sao tên nhóc này khó dây như vậy. Sóng âm của huyết cầu nổ tung không làm bị thương hắn đã đành, mưa máu đầy trời với thế tấn công mãnh liệt như vậy cũng không làm hắn bị thương đến chỗ yếu hại.
“Huyết Kiếm Lăng Thiên!”
Ánh mắt ông ta trở nên lạnh lùng hơn, chân nguyên hùng hậu dâng tràn, ngưng kết thành mười thanh kiếm khổng lồ màu máu ở sau lưng.
Ông ta bước ra một bước, những thanh kiếm khổng lồ đan xen vào nhau giữa không trung, diễn hóa thành một con long mãng màu máu giận dữ thét gào. Hung uy của con long mãng đó lan ra, điên cuồng kiêu ngạo giống như ngự trị cửu thiên.
Gào!
Sắc mặt Lôi Nham u ám lạnh lẽo, cơ thể như kiếm sắc bén của ông ta và long mãng trên trời cùng lao về phía trước, giết đến chỗ Lâm Nhất nhanh như tia chớp.
Ầm!
Đợi đến trước mặt Lâm Nhất, con long mãng ở trên trời nhập vào người Lôi Nham trong tiếng gào thét, khiến huyết quang trên người ông ta tăng vọt. Huyết quang dồi dào thúc đẩy uy áp ngút trời của ông ta, trong thời gian ngắn không phân biệt được là một thanh huyết kiếm hay là một con long mãng, hoặc hai bên đã dung hợp một cách hoàn hảo.
Đối mặt với sát chiêu vô cùng đáng sợ ấy, lông tơ trên người Lâm Nhất dựng đứng cả lên, vẻ mặt nghiêm trọng chưa từng thấy.
Thương Long Chiến Giáp!
Tiếng rồng kêu vang lên, Thương Long Ấn nơi lồng ngực Lâm Nhất bùng lên huyết quang, mười một đường long văn lượn lờ quanh người đều in vào cơ thể hắn, không ngừng chuyển động. Trong chớp mắt, một chiến giáp cổ xưa lấp lánh ánh sáng tím xuất hiện ở trên người hắn.
Chiến giáp lóe lên ánh chớp lốp bốp, từ trên xuống dưới, khắc nên đường nét vô cùng bá đạo của Thương Long thượng cổ. Trong ánh chớp chói mắt, làm Lâm Nhất thêm nổi bật giống như chiến thần thượng cổ, bá đạo vô cùng.
Ầm!
Lâm Nhất dùng chiến giáp Thương Long với mười một đường long văn ngưng tụ ngăn chặn đòn tấn công, có tiếng nặng nề vang lên.
Phụt!
Lâm Nhất phun ra ngụm máu tươi, đòn phản công của hắn cũng đã đến.
Đại! Phong! Kình!
Một chưởng đánh tới giống như khiến cả thế giới yên tĩnh lại, gió giữa đất trời ngưng tụ về đây, thế gian héo mòn, vắng vẻ thê lương, thế giới này đã không còn âm thanh.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Truyền Kỳ
Chương 2416
Chương 2416