Đằng Vân Quyết cũng xem như một lá bài tẩy rất mạnh của hắn, không đến lúc cấp bách, hắn vẫn chưa muốn sử dụng, đó xem như cố ý cho người ngoài nhìn thấy một sơ hở.
Ầm!
Lâm Nhất vừa mới di chuyển được nửa tấc, trước mặt hắn đột nhiên có ánh lửa nổ tung, một ngọn lửa kéo theo sóng nhiệt vô biên tấn công tới.
Cùng lúc đó, Lâm Đào siết chặt năm ngón tay, quyền mang tựa như trường thương sắc bén đánh thẳng về phía Lâm Nhất.
Hắn ta ra tay vô cùng tàn nhẫn, rõ ràng là muốn đánh Lâm Nhất tàn phế, trừng phạt đối phương khiến hắn ta mất đi cơ hội tranh giành danh ngạch hạt giống.
Dù sao giao thủ thế này rõ ràng là giúp cho Nam Cung Vãn Ngọc và Lý Mộ Bạch, Lâm Đào vừa nghĩ tới đã thấy cực kỳ tức giận, đương nhiên cũng sẽ không nương tay.
Keng!
Trong nháy mắt, Lâm Nhất rút kiếm khỏi vỏ, tiếng kim loại va chạm vang lên. Tia lửa bắn khắp nơi, dao động có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan ra tứ phương. Hai tay của Lâm Đào giống như một thần binh sắc bén đã trải qua sự tôi luyện của lửa lớn, cứng rắn đến mức hơi đáng sợ.
“Xuất kiếm nhanh đấy”.
Nhìn thấy dưới tình huống bị uy áp Hoả Diễm dồn ép mà Lâm Nhất vẫn có thể nhanh chóng rút kiếm, Lâm Đào không khỏi nhếch miệng cười, sau đó lạnh lùng nói: “Nhưng Thiên Tuyệt Huyết Ngục Quyền này của ta chỉ mới là khởi đầu mà thôi!”
Vừa dứt lời, trên quyền mang của hắn ta xuất hiện chút huyết mang, sắc bén tựa như gai độc, khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Vụt!
Sắc mặt Lâm Nhất hơi thay đổi, hắn chợt cảm nhận được một hơi thở vô cùng nguy hiểm, vội vàng vung kiếm Táng Hoa trong tay lên.
Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện!
Ầm!
Gần như trong nháy mắt đã có mười tám tia kiếm quang ngưng tụ ra từ khí thế Bôn Lôi, sau đó lạnh lẽ tản đi tựa như tia điện.
“Trò trẻ con!”
Cả người Lâm Đào run lên dữ dội, chân nguyên tràn đầy bay ra từ trong cơ thể, không gian nứt ra như thuỷ tinh.
Rắc rắc!
Mười tám tia điện quang kia đều bị đánh tan, Lâm Đào cũng biến mất, hắn ta không cho Lâm Nhất cơ hội phản ứng, vung tay đánh ra một quyền.
Phụt!
Cú đấm này nhanh đến mức đáng sợ, Lâm Nhất còn chưa kịp thu hồi kiếm đã bị đánh trúng vai phải.
Chân nguyên hộ thể bị gai máu trên nắm đấm kỳ lạ đâm thủng, quần áo cũng rách ra, năm lỗ máu nhỏ xuất hiện, áo xanh của Lâm Nhất chẳng mấy chốc đã bị máu tươi chảy ra nhuộm đỏ.
Shhh!
Mọi người đều hít sâu một hơi khí lạnh, tỏ vẻ ngạc nhiên. Còn chưa giao thủ được bao lâu, chỉ trong nháy mắt mà Lâm Nhất đã bị thương, nhớ không nhầm thì đây cũng là lần đầu Lâm Nhất bị thương.
“Lâm Đào của Huyền Dương Điện không hổ là đại đệ tử cuối cùng của Tông chủ”.
“Chỉ mới ba chiêu đã làm Lâm Nhất bị thương, vị trí trong Thất Anh của hắn ta đúng là danh xứng với thực”.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Truyền Kỳ
Chương 2815
Chương 2815