TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng Em
Chương 156: Cùng tôi nói điều kiện, cô xứng sao? (6)

Editor: Hồng Phan – Virgo

Beta: Stuki^^

Người đàn ông cung kích gật đầu, sau đó lui về bên cạnh Qúy Ức, chỉ chỉ về phía Lâm Chính Ích đang ngồi, thấp giọng mở miệng nói: “Qúy Ức tiểu thư, Lâm tổng kêu cô qua bên đó”.

Qúy Ức nhẹ giọng nói “Cám ơn”, đứng tại chỗ hai giây rồi mới đi về phía Lâm Chính Ích.

Lúc Qúy Ức còn cách Lâm Chính Ích ước chừng nửa thước, Lâm Chính Ích giống như là nhận thấy Qúy Ức tới gần, ngẩng đầu nhìn vào mắt cô.

*Thước: đơn vị đo lường của Trung Quốc, 1 thước = 1m

Qúy Ức còn chưa có mở miệng hô tiếng “Lâm tổng”, Lâm Chính Ích đã chỉ chỉ vị trí bên cạnh ông ta, ý bảo cô ngồi xuống, sau đó liền đem tầm mắt một lần nữa trở về sân khấu kịch.

Mọi người đều đang xem kịch, Qúy Ức sợ chính mình mở miệng sẽ quấy rầy khiến mọi người mất hứng nên liền đem lời vừa định nói ra nuốt trở về trong bụng, hai mắt nhìn chằm vị trí bên cạnh của Lâm Chính Ích, cuối cùng vẫn là cất bước đi qua rồi ngồi xuống.

Nghệ sĩ biểu diễn ở trên sân khấu kịch, phải nói là xuất sắc.

Qúy Ức đột nhiên đến cũng không làm mất nhã hứng của Lâm Chính Ích, thậm chí Qúy Ức còn nghe thấy ông ta hát theo người nghệ sĩ, hừ hừ ra tiếng.

Quý Ức không có nhìn xuống sân khấu, chỉ là an tĩnh ngồi chờ ở trên ghế.

Đại khái qua nửa giờ đồng hồ, sân khấu kịch cũng kết thúc.

Quý Ức lúc này mới quay đầu, đối với Lâm Chính Ích mở miệng: “Lâm tổng, tôi …”.

Lâm Chính Ích xem như Qúy Ức không tồn tại, trực tiếp làm lơ cô, mở miệng nói với người phục vụ đứng cách đó không xa: “Đem đồ ăn lên”.

“Vâng, Lâm tiên sinh”. Người phục vụ trả lời xong, liền rời khỏi phòng.

“Lâm tổng, tôi tới tìm ngài …” Qúy Ức thừa dịp Lâm Chính Ích không nói chuyện với người khác, lần thứ hai mở miệng nói chuyện.

Nhưng cũng giống như lúc nãy, Lâm Chính Ích bày ra bộ dáng không nghe thấy, mở miệng nói chuyện với những người ở trên bàn, bất quá lần này lời nói trong miệng ông ta lại liên quan tới Qúy Ức: “Tôi giới thiệu cho mọi người một người, vị tiểu thư này tên Qúy Ức, là sinh viên đại học B điện ảnh”.

Xưa nay Lâm Chính Ích rất ít khi mang phụ nữ đi tham gia những bữa tiệc như thế này, cho nên lúc ông ta giới thiệu xong, có vài người làm ra biểu tình ái muội cùng sáng tỏ.

Quý Ức biết bọn họ hiểu nhầm, cho rằng cô là bạn gái của Lâm Chính Ích.

Đáy lòng của Qúy Ức nổi lên một tầng phản cảm, nhưng lại nghĩ đến cơ hội cùng Lâm Chính Ích nói chuyện nên liền bày ra bộ dạng cái gì cũng không nhìn thấy, tiếp tục duy trì vẻ mặt đạm nhiên (điềm đạm+thản nhiên) cùng thong dong.

Người phục vụ đã bắt đầu mang rượu cùng đồ ăn lên.

Quý Ức thấy Lâm Chính Ích rót rượu, không có nói chuyện với ai, liền mở miệng, dùng âm thanh chỉ hai người nghe thấy: “Lâm tổng, ngài có thể bớt chút thời gian cùng tôi nói chuyện không?”.

Lần này Lâm Chính Ích không có cắt ngang lời của cô, đợi đến khi cô nói xong mới cầm ly rượu lên, hướng về phía mấy người trước mặt mở miệng, chẳng qua lời nói lại không cùng chủ đề mà cô vừa mới đề cập: “Tiểu Ức, những người này đều là người phụ trách bộ phim mới “Bụi đất” mà tôi đầu tư, đây là nhà làm phim, đây là đạo diễn, đây là …..”.

Xuất phát từ sự lễ phép, lúc Lâm Chính Ích giới thiệu, mỗi người đều cho Qúy Ức một nụ cười mỉm.

Đọc truyện chữ Full