Ngươi...nghĩ nhiều rồi!
Lâm Nhất thầm nói, nhưng sau cùng vẫn không mở miệng, trầm ngâm nói: "Ra tay đi!"
"Huyết Diệt Sơn Hà!"
Huyết quang trên người Ô Tiếu Thiên bùng nổ, lập tức biến thành giao long ngưng tụ Huyết Sát, có thể thấy được mạnh hơn rất nhiều hình thức giao long lúc ban đầu.
Hắn ta chợt lóe lên, giữa năm ngón tay đang ngưng tụ quyền mang phát ra tia huyết quang vô cùng chói mắt, tia huyết quang kia nóng bỏng như mặt trời ban trưa truyền vào quyền mang, mãnh liệt xông về phía Lâm Nhất.
Cùng lúc đấy, giao long Huyết Sát chuyển động vờn quanh cơ thể hắn ta, đầu rồng hư ảo như dung hợp với khuôn mặt của Ô Tiếu Thiên, làm cho vẻ mặt vốn dĩ anh tuấn nay lại trở nên dữ tợn vô cùng.
Nhưng khi Ô Tiếu Thiên vừa bước đến, một đạo kiếm quang hào hùng ầm ầm bổ xuống, Lâm Nhất vẫn chưa rút kiếm, hắn chỉ đẩy tay phải về phía trước.
Lúc kiếm quang vừa bổ xuống, trong mắt Ô Tiếu Thiên chợt vụt qua nét kinh sợ cùng cực, cái bổ xuống rõ ràng là kiếm quang hào hùng, nhưng trong con ngươi hắn ta lại phản chiếu một vệt long trảo.
Sức mạnh Phong Lôi của long trảo vấn vít kinh người, mà khi vừa định thần nhìn lại thì nó lại hóa thành kiếm quang.
Đùng!
Một bước của Ô Tiếu Thiên còn chưa bước xong thì cả người đã bị đánh bay vọt ra ngoài, Huyết Sát mơ hồ trên người đã bị uy lực đánh bay tán loạn.
Lâm Nhất cũng có hơi bất ngờ, xem ra kiếm uy Thương Long còn mạnh hơn tưởng tượng của mình một chút, vừa xuất thủ đã không tầm thường.
"Chuyện gì thế?"
Ánh mắt Ô Tiếu Thiên có hơi hoang mang, khẽ cắn răng tiếp tục xông đến lần nữa.
Oành! Oành! Oành!
Hai người trên đài Thăng Long đến gần cận chiến, chớp mắt đã đấu hơn mười chiêu, Lâm Nhất chưa rút kiếm nhưng khi bước đi, kiếm uy kinh khủng tràn ngập khắp mọi nơi. Mỗi lần hắn ra tay đều khiến mọi người cảm thấy như một chiếc móng vuốt sắc bén và bá đạo xé rách cả không khí.
Qua thêm mười chiêu, toàn thân Lâm Nhất phát ra tia điện nổ lốp bốp, hắn lấy ngón tay làm kiếm, mơ hồ có tiếng rồng ngâm vang vọng.
Ầm!
Trong tiếng nổ vang rung trời, Ô Tiếu Thiên hộc máu, bị đánh văng ra xa.
Mọi người nhìn thấy cảnh này đều giật nảy mình, không ngờ Lâm Nhất không dùng kiếm đã đánh Ô Tiếu Thiên thảm hại như thế. Trong mấy ngày ngắn ngủi qua, rốt cuộc hắn đã trải qua những gì, rõ ràng thực lực của hắn đã mạnh hơn lúc đấu với Nam Cung Vãn Ngọc rất nhiều.
“Cửu Long Chiến Thiên!”
Sau khi ngã xuống đất, Ô Tiếu Thiên không còn cách nào khác, đập mạnh bàn tay xuống đất rồi nhảy lên, tiếp tục tung sát chiêu Ác Ma Long Quyền.
Grừ!
Mọi người trên khán đài lại được nhìn thấy dị tượng khủng khiếp này, chín con giao long huyết sắc dài gần mười trượng bị Ô Tiếu Thiên tạm nhốt trong quyền mang. Giao long huyết sắc uốn éo, liều mạng vùng vẫy, trông như chín dải lụa màu dày múa may điên cuồng giữa không trung.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Truyền Kỳ
Chương 2901
Chương 2901