TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 27

CHƯƠNG 27

Trình Kiêu vốn đã buồn bực, nghe thấy hai người lẩm bẩm, lửa giận liền dâng lên.

Lạnh lùng liếc nhìn Quản gia Lôi, anh hỏi: “Sao còn chưa rời đi?”

Quản gia Lôi tim đập thình thịch, ngay lập tức hiểu mình đã hiểu nhầm điều gì.

“Anh Trình bình tĩnh, tôi sẽ đi ngay.” Quản gia Lôi nhìn Ninh Nghi Nghi một cái, ánh mắt có chút lạnh lùng.

“Trình Kiêu, anh có biết ông ta là ai không? ông ta là ông hai Lôi đó!” Ninh Nghi Nghi chỉ vào Trình Kiêu tức giận hét lên.

“Anh, anh không chỉ từ chối lời mời của Ông hai Lôi, mà còn đuổi ông ấy đi! Nếu nhà họ Lôi trách tội, anh có kham nổi không!

Trình Kiêu thấy phiền liếc nhìn Ninh Nghi Nghi, hiểu mồn một ý nghĩ của Ninh Nghi Nghi.

Cha của Ninh Nghi Nghi, Ninh Ba, là con cả trong gia đình họ Ninh, nhưng không có năng lực gì lớn, ông làm việc trong một công ty tư nhân, cuộc sống miễn cưỡng tàm tạm.

Người con thứ hai của nhà họ Ninh là Ninh Lan, gả cho Tôn Đại Hải.

Con thứ ba của nhà họ Ninh là Ninh Long, nghe nói sau khi tốt nghiệp, gia nhập tập đoàn Chấn Vũ với mức lương hàng năm mấy trăm triệu.

tập đoàn Chấn Vũ là doanh nghiệp hàng đầu ở Hà Tây, lợi ích rất tốt, ai cũng muốn vào.

Nhà họ Ninh luôn tự hào về Ninh Long được làm việc trong tập đoàn Chấn Vũ, người thân và bạn bè thường xu nịnh Ninh Long, khiến ông cả Ninh Ba nhìn mà hâm mộ lại đố kỵ.

Ninh Ba luôn muốn vào tập đoàn Chấn Vũ thông qua quan hệ, nhưng không thể thành công, vì vậy trở thành tiếc nuối trong lòng Ninh Ba.

Ninh Nghi Nghi nghe nhiều thành quen, hiểu được tâm sự của cha mình, vì vậy khi thấy Quản gia Lôi có ý định lấy lòng Trình Kiêu, Cô ta lập tức muốn nối quan hệ.

Nhưng điều mà cô không ngờ là Trình Kiêu lại còn dám đắc tội Ông hai Lôi!

Nhìn thấy cơ hội ngàn năm có một của mình bị Trình Kiêu phá hủy như thế này, Ninh Nghi Nghi làm sao có thể không tức giận?

“Đi xin lỗi Ông hai Lôi và xin ông ấy tha thứ cho anh!” Ninh Nghi Nghi hy vọng rằng có thể vãn hồi được.

Trình Kiêu nhẹ giọng nói: “Cho tôi xin lỗi ông ta, ông ta còn không xứng!”

Nói xong, hơi ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng, giọng nói lãnh đạm mà kiên định: “Dù là ai, nếu tôi không muốn gặp, sẽ không đi gặp!”

“Đừng tưởng rằng tôi không biết cô đang có ý gì.” Trình Kiêu khẽ liếc nhìn Ninh Nghi Nghi, Ninh Nghi Nghi đột nhiên cảm thấy tất cả bí mật của cô đều bị Trình Kiêu biết, giống như một người trong suốt.

“Anh, tức chết tôi mất thôi, tôi muốn mách với chị! Anh đợi đó đi!”

Ninh Nghi Nghi cũng tức đến hồ đồ rồi, Cô ta không tự nghĩ là ngay cả Quản gia Lôi cũng phải lấy lòng Trình Kiêu, nếu muốn lấy lòng nhà họ Lôi, thì tìm trực tiếp Trình Kiêu không hay hơn sao?

Mặc dù Quản gia Lôi đã rời đi, nhưng Tân Gia Lạc cũng không còn mặt mũi nào ở lại. Lạnh lùng liếc nhìn Trình Kiêu, vẻ mặt trầm xuống nói: “Nhóc con, chúng ta chờ xem!”

Nói xong liền dẫn theo đám Dinh Dương rời đi.

Một trong những cô gái trong đấy gọi Điểm Hương: “Điểm Hương, đi thôi!”

Đọc truyện chữ Full