TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 290

CHƯƠNG 290

Không, nên nói Thuần Nguyệt cứu được rất nhiều người. Những người khác đều đang giết người, vì người còn sống sót càng ít, thì càng có lợi để bản thần mình được tiên nhân chọn trúng.

Thế nhưng mà duy chỉ có Thuần Nguyệt đang cứu người. Cô ta tựa như đóa hoa sên trắng trong một vũng bùn lẫy, chẳng bị nhiễm hôi tanh mùi bùn tý nào.

Vì báo đáp ân cứu mạng của Thuần Nguyệt, Trình Kiêu lựa chọn đi theo Thuần Nguyệt, tuy nhiên đó là vì bảo vệ Thuần Nguyệt. Bởi vì dưới loại hoàn cảnh này, con người đã không có gì khác biệt với dã thú.

Lấy tính cách của Thuần Nguyệt, cô ta rất khó sống mà đi ra.

Hai người trên đường hỗ trợ với nhau, cuối cùng như gặp kỳ tích đi đến cuối cùng, cũng đắp nên cảm tình sâu đậm. Nhưng cuối cùng có mười một người đã thoát ra, mà Thương Minh tiên nhân chỉ cần mười người.

Mà trong mười một người, Trình Kiêu là người có thực lực yếu nhất. Cho dù là Thuần Nguyệt, vốn cũng là một người tu luyện, thực lực cũng mạnh hơn Trình Kiêu rất nhiều.

Thế nhưng Thuần Nguyệt lại đem vị trí kia tặng cho Trình Kiêu, cô quay người ngoái nhìn cười một tiếng, trở về bên trong tiểu thế giới tràn ngập nguy cơ.

Trình Kiêu đương nhiên không cho phép Thuần Nguyệt rời đi, anh đánh lén một người trong đó, dưới sự trợ giúp của Thuần Nguyệt, dùng nửa cái mạng, thành công giết chết người kia.

Cuối cùng, hai người đều có thể sống lại và rời đi tiểu thế giới, trở thành đệ tử của Đại Đạo Tông.

Sau này Trình Kiêu bị thiên kiếp đánh cho thần hồn câu diệt, vào một khắc cuối cùng, anh nhìn thấy Thuần Nguyệt liều mạng hướng anh vọt tới.

Anh có thể trùng sinh trở lại địa cầu, như vậy Thuần Nguyệt cũng có khả năng rất lớn đã được sống lại.

Trên sân khấu, cô gái làm việc đã xốc lên vải đỏ che kín bảo vật, một chiếc nhẫn bạch ngọc nằm yên bên trong khay.

Người chủ trì cười lớn tiếng nói: “Món bảo vật thứ ba này, là một chiếc nhẫn ngọc thạch.”

“Căn cứ kết quả chuyên gia giám định đưa ra, chiếc nhẫn ngọc thạch hẳn là vật nhà Hán, mà được bảo tồn hoàn hảo, trải qua ngàn năm mưa gió, vẫn cũ như mới.”

“Điều quan trọng nhất, chiếc nhẫn này rất có thể là một chiếc pháp khí, bởi vì khi người đeo chiếc nhẫn này lên, thân thể sẽ có cảm giác băng lạnh.”

“Chiếc nhẫn này giá bắt đầu là 15 tỷ! Mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 300 triệu, bây giờ bắt đầu cạnh tranh!”

Người chủ trì vừa dứt lời địa, lập tức có một đàn ông trung niên mập mạp giơ lên tấm bảng gỗ trong tay: “18 tỷ!”

“19,5 tỷ!”

“21 tỷ!”

“24 tỷ!”

Rất nhanh, chiếc nhẫn giá cả trực tiếp thăng đến 45 tỷ.

Có thể thấy được, mọi người đều rất tò mò đối với pháp khí.

“150 tỷ!”

Trình Kiêu đột nhiên giơ lên tấm bảng gỗ.

Tất cả mọi người sững sờ, vô số ánh mắt nhìn về phía Trình Kiêu.

Nhóc con này, cố tình ư!

Có người ra giá như vậy sao?

Đọc truyện chữ Full