TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mục Long Sư
Chương 981: Nó sẽ còn đến chứ?

Bất quá, Chúc Minh Lãng lúc này phải nhịn được xúc động thi triển linh ước.

Cảm giác tốt còn xa mới đủ, hiện tại Huyền Long chỉ bất quá là bỏ xuống sự đề phòng của mình. Nhưng chỉ có như vậy, không đủ để Huyền Long tiếp nhận khế ước của hắn, huống chi độc của Huyền Long còn chưa có giải, đây cũng là lần đầu tiên nó tiếp nhận thức ăn của mình, nóng vội sử dụng linh ước, ngược lại sẽ dọa Huyền Long chạy mất.

Chúc Minh Lãng hít sâu một hơi, cuối cùng thu tay lại.

Chỉ là sờ sờ bình thường, cuối cùng không có hành động gì...

"Dùng thảo dược ăn một miếng, thịt trâu ăn một miếng." Chúc Minh Lãng lại đưa thảo dược giải độc tới trước mặt Huyền Long.

Huyền Long vẫn còn lưu ý trên mĩ vị của thịt trâu, bất đắc dĩ nhìn thoáng qua giải độc thảo.

Huyền Long vươn đầu, nhắm mắt nuốt hết thảo dược khó ăn vào, một hồi lâu sau mới mở mắt ra, sau đó hai mắt nhìn chằm chằm Chúc Minh Lãng như đang đợi Chúc Minh Lãng dùng ma thuật biến ra thịt trâu.

Chúc Minh Lãng từ trong vòng tay không gian lấy ra thịt trâu non, đút đến bên miệng của Huyền Long.

Huyền Long chia làm hai miếng ăn, lại phải từ từ hoàn thành, cắn, nuốt, nuốt, liếm miệng, bốn bước ăn này đều tràn đầy hưởng thụ...

Loại cảm giác này hoàn toàn khác với quá khứ, trước kia vì không bị đánh lén vào lúc ăn, Huyền Long đều là ăn như hổ đói, lấy tốc độ nhanh nhất nhét vào bụng, cảm giác lúc đó xác thực không thể nào so sánh với bây giờ.

Lại thêm một nắm thảo dược, một miếng thịt trâu, Chúc Minh Lãng cố ý kéo dài thời gian ở chung với Huyền Long một chút, như vậy có thể làm cho Huyền Long trở nên quen thuộc chính mình nhanh hơn, cũng có thể cảm nhận được thiện ý của mình.

Rốt cuộc, Huyền Long đã ăn hết tất cả thảo dược và tất cả thịt trâu. Nó cố ý ngẩng đầu nhìn mặt trời, phát hiện mặt trời đã sớm hạ xuống, hơn nữa cũng có thể thấy sao nơi chân trời.

Huyền Long ý thức được điều gì, vội vàng bò lên phía vách núi.

Nó leo lên đỉnh cao nhất, Huyền Long cố ý ở lại một hồi, cúi đầu nhìn thoáng qua Chúc Minh Lãng, tựa hồ đang đợi Chúc Minh Lãng nói cái gì.

"Ngày mai, ta vẫn còn ở chỗ này, ngươi nhớ kỹ." Chúc Minh cười sang sảng vẫy tay với Huyền Long.

Huyền Long nghe xong câu này, lúc này mới mở cánh, bay về một phương hướng khác.

Nhìn Huyền Long rời đi, trên mặt Chúc Minh vẫn tươi cười như cũ.

Rất tốt, tiến triển rất thuận lợi.

Hôm nay là ngày tốt, tình cảm đã tăng lên nhiều, Huyền Long đã không bài xích hắn vuốt ve.

"Ngày mai, nó ăn tiếp, ngày sau có thể thử tạo cho nó một ít tu vi gia tăng, như vậy sẽ giúp nó biết được chỗ tốt sẽ lớn bằng trời với nó!" Chúc Minh Lãng bắt đầu tính toán.

Chúc Minh Lãng cũng không có một lần cho Huyền Long ăn hết thịt trâu.

Điều này tự nhiên là chơi đùa một cái tâm lý, nếu Huyền Long ăn no, nó sẽ không nghĩ đến chính mình. Ít nhất nó phải nhớ lại những mỹ vị tối ngày hôm nay trước khi nó ngủ.

Tình trạng trúng độc của Huyền Long tương đối nghiêm trọng, cần lượng thảo dược cũng vô cùng lớn.

Nơi này đã không còn Tẩy Tâm thảo, Chúc Minh và Thải Du nhất định phải đến một nơi xa hơn. Cũng may trước đây không lâu còn một trận mưa, khiến vạn vật được tẩm bổ, bằng không những loại thực vật cần đặc biệt sinh trưởng hoàn cảnh như Tẩy Tâm thảo, xác thực rất khó tìm.

...

Thời gian một ngày trôi qua.

Đây đã là ngày thứ mười để Chúc Minh Lãng giải độc cho Huyền Long.

Độc tính của Huyền Long chỉ còn lại một chút, hôm nay lại bổ sung thêm một chút nghiên cứu ma vật, coi như nó đã hoàn toàn khôi phục khỏe mạnh.

Những ngày này, Chúc Minh Lãng đã chuẩn bị những miếng thịt thần thú khác nhau để nuôi dưỡng Huyền Long. Nếu như mặt trời còn chưa xuống núi, thậm chí Huyền Long sẽ lưu lại một khoảng thời gian.

Độ thiện cảm đã tăng lên rất lớn, hơn nữa Chúc Minh Lãng còn cho nó chuẩn bị Long Hồn Châu, nó cũng nuốt xuống, tu vi thoáng cái tăng trưởng đã mấy chục năm.

"Đi theo ta, có nơi ở, có thịt Thần Thú ăn không hết, còn có thể giúp ngươi nhanh chóng vượt qua giai đoạn trưởng thành. Đêm ngày mai, ta ở đây chờ ngươi, chúng ta cùng nhau lên đường?" Chúc Minh vuốt ve Huyền Long, nói với Huyền Long.

Đôi mắt đỏ rực của Huyền Long như làn sóng nước, nó nhìn thoáng qua Tiểu Bạch Khởi đang nằm sấp trên bờ vai của Chúc Minh Lãng.

Những ngày qua, Huyền Long không chỉ nhìn thấy Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long, mà còn nhìn thấy Diêm Vương Long, Lôi Công Tử Long, Thiên Sát Long, Luyện Tận Hắc Long, tất cả đều vây quanh Chúc Minh Lãng, hơn nữa nó cũng thấy Chúc Minh Lãng nuôi những con rồng khác.

"Keng"

Huyền Long phát ra tiếng gọi như sáo dài, nó hẳn là nghe hiểu được lời Chúc Minh Lãng.

Nó cần phải trở về cân nhắc.

Nó vung cánh lên, thân thể khôi phục lại hiện ra một tốc độ phi hành kinh người. Hơn nữa gót của Huyền Long là Vân Đề, có thể đạp mây đạp gió, dù không cần cánh, nó cũng có thể lăng không bay lượn.

Không bao lâu sau, Huyền Long liền biến mất trong hoàng hôn.

Chúc Minh Lãng do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không sử dụng Khốn Long Thần Tằm.

Trên thực tế, Huyền Long khôi phục sự khỏe mạnh, hơn phân nửa vẫn là tự do cho mình, dù cô quân phấn chiến, thì cũng là cách thức sinh tồn một hai vạn năm của nó, chỉ trong thời gian gần nửa tháng như vậy, không có khả năng thay đổi nó.

Cho nên Chúc Minh Lãng có cân nhắc qua, tối nay do nó hoàn thành giải độc cuối cùng, bất luận thế nào cũng phải lưu nó lại.

Nhưng cuối cùng Chúc Minh Lãng vẫn từ bỏ.

Hắn cũng không biết vì sao hắn không cưỡng cầu, đôi khi là cần cưỡng cầu. Huyền Long là rồng trên thế gian hiếm có, muốn gặp phải không biết là niên đại gì, thậm chí cả đời này hắn có lẽ cũng không có khả năng nhìn thấy một đầu Huyền Long, hết lần này đến lần khác do dự, Chúc Minh Lãng vẫn mềm lòng...

Chủ yếu là, nếu sử dụng Khốn Long Thần Tằm Ti, như vậy hành động ôn nhu và thân thiện lúc trước đã uổng phí, đúng như Cẩm Lý tiên sinh nói, có vài con rồng không phải chỉ dựa vào võ lực chinh phục, cho dù có thể chiến thắng nó, nó thà chết cũng không ký kết linh ước.

"Thần của ta, ngày mai nó sẽ tới sao?" Thải Du cũng có chút lo lắng nói.

"Không biết."

Nghe thiên mệnh đi, Chúc Minh Lãng theo trực giác nói.

Như Diêm Vương Long, nếu không thể dùng vũ lực để nó thần phục, cho dù tặng nó cho nó nhiều mỹ vị hơn nữa, nó sẽ cao ngạo cho rằng ngươi là nô bộc của nó, đang tiến cống cho nó.

Mà Huyền Long lại không giống như vậy, trực giác nói cho Chúc Minh biết nó đã có hảo cảm rất lớn đối với hắn. Nhiều khi Chúc Minh Lãng có thể từ trong con mắt của nó nhìn thấy được sự hâm mộ và hướng đi của Bạch Khởi, có rất nhiều rồng sống một mình, nhưng cũng không có nghĩa chúng thích cô độc...

...

Chẳng biết tại sao, ngày hôm nay đặc biệt dài.

Chúc Minh Lãng từ tỉnh giác đến lúc tuần long hoàn thành, còn một khoảng thời gian rất dài nữa mới đến chạng vạng tối.

Chúc Minh Lãng bắt đầu ngồi trên vách đá dựng đứng, nhìn qua cánh rừng lớn nguyên thủy đẹp đẽ bên trong, tâm tư cũng theo đó phiêu đãng ra xa.

Bất tri bất giác, mặt trời sắp xuống núi, một vòng ráng chiều yêu dị xinh đẹp từ chân trời phấp phới, từng đám mây ngút trời như núi của Thiên giới, chồng chất lên đến phần thương khung cực cao...

Đọc truyện chữ Full