“Không, sẽ không giết tôi?”
Aokawa Sayuri thở dài một hơi nhẹ nhõm, sau đó lại hơi nghi ngờ, nếu không phải huyết tế cô ta thì vì sao phải phải tốn nhiều công sức vẽ huyết trận như thế?
Diệp Thành dường như nhìn thấu được suy nghĩ cùa cô ta: “Bên trong cơ thể của cô hẳn là đang phong ấn một quỷ hồn nào đó”.
Aokawa Sayuri nhất thời kinh ngạc trừng to hai mắt, trả lời: “Đúng vậy, nhà họ Aokawa chúng tôi là gia tộc nổi danh về Âm Dương Sư, mỗi một âm dương sư vì để điều khiển quỷ thần lực tốt hơn, đều phải dùng bí pháp, đem mảnh vỡ của một vị quỷ thần phong ấn vào trong cơ thể, hơn nữa phải bảo đảm cơ thể trinh nữ, như thế tu hành thuật Âm Dương mới có thể tiến bộ thần tốc”.
Diệp Thành khinh thường cười lạnh nói: “Bí pháp gì, quỷ thần gì, đơn giản chỉ là ma quỷ ăn mòn cơ thể, dùng tuổi thọ đổi lấy tu vi mà thôi. Nếu như tôi đoán không sai thì âm dương sư của gia tộc các cô chắc là có rất ít người sống qua bốn mươi tuổi”.
Aokawa Sayuri nhất thời đờ người ra, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thành đã có thêm một chút kính sợ, lúc trước cô ta chỉ sợ thực lực mạnh mẽ của đối phương, nhưng bây giờ Diệp Thành thuận miệng nói ra bí mật của một gia tộc làm cô kính sợ không thôi.
Người, người đàn ông này ngoài việc là một Võ Thánh ra, lại còn là một đại sư pháp thuật!
Diệp Thành tiếp tục nói: “Mà trong cơ thể của cô, những thứ bị phong ấn lại không giống nhau, nhiều năm như thế chẳng lẽ cô chưa từng tự hỏi vì sao tốc độ tu hành của mình nhanh gấp đôi so với những người khác sao?”
Aokawa Sayuri chấn động, hình như cũng ý thức được việc gì đó, ngẩng đầu lên nhìn Diệp Thành với khuôn mặt đáng thương.
Diệp Thành còn không thèm nhìn cô ta, tiếp tục nói: “Bởi vì thứ bị phong ấn trong cơ thể cô là một mảnh vỡ quỷ hồn mạnh mẽ đã tu hành hơn hai trăm năm, nó có thể cho cô tốc độ tu hành vượt xa người thường, nhưng cũng không ngừng hút vào tuổi thọ nguyên khí của cô”.
“Nếu như không có gì bất ngờ, cô tuyệt đối không sống qua nổi hai mươi tuổi, thậm chí sau khi chết, linh hồn cũng sẽ mãi mãi trở thành đồ ăn trong bụng con ác quỷ ấy”.
Aokawa Sayuri lúc này cả người run như cầy sấy. Cô ta rất không muốn tin tưởng Diệp Thành, nhưng đối phương nói vô cùng có cơ sở, càng mấu chốt hơn là nhà họ Aokawa ẩn thế lánh đời, tuy rằng thế lực khổng lồ, nhưng thanh danh không hiển lộ, đừng nói người Hoa Hạ, ngay cả đại đa số Đảo quốc cũng không biết.
Diệp Thành có thể nói được toàn bộ bí mật của gia tộc, chứng tỏ anh vô cùng hiểu biết ở phương diện này, mấu chốt hơn chính là đối phương không cần phải lừa gạt mình làm gì. Với khả năng anh, muốn làm gì với cô ta thì cô ta cũng không có cách nào để chống lại.
Aokawa Sayuri nghĩ thông suốt điểm này, không hề để ý mình còn không có mảnh vải che thân, lập tức quỳ xuống dưới chân Diệp Thành, cung kính nói: “Ông chủ, xin anh cứu tôi với, tôi nguyện trở thành nội ứng giúp anh chiếm lĩnh cả nhà họ Aokawa!”
Cô ta cũng không phải loại phụ nữ ngực to không có não cho rằng sự quyến rũ của mình là không ai có thể kháng cự, Diệp Thành muốn chiếm lấy thân thể cô ta đã sớm làm rồi, cho nên Sayuri Aokawa hiểu được anh lãng phí nhiều công sức như thế đơn giản chỉ là nhìn trúng bảo bối của nhà họ Aokawa.
Chỉ là sức mạnh của Diệp Thành đâu phải một âm dương sư nho nhỏ có thể đánh giá được, nhưng anh cũng không có hứng thú để sửa lời của đối phương chỉ lạnh nhạt nói: “Tôi có thể cứu cô, chỉ là mảnh vỡ quỷ hồn trong cơ thể của cô vừa lấy ra lập tức sẽ bị bản thể cảm ứng được, cho nên cô không cách nào làm được nhiệm vụ làm nội ứng, ngược lại sẽ bị coi là phản đồ bị truy sát cả đời”.
Aokawa Aokawa lại một lần nữa rùng mình, nếu điều Diêp Thành nói là sự thật, nếu cô ta không muốn chết chỉ có một con đường duy nhất để đi, đó chính là triệt để phục tùng người đàn ông trước mắt này, xin anh che chở!
Diệp Thành lạnh nhạt nói: “Tôi cũng không cần cô làm nội ứng, chỉ cần lúc tôi cần đưa tôi đến nhà họ Aokawa là được, chỉ là mấy con kiến mà thôi, còn phải dùng vô gian đạo cơ gì chứ, trực tiếp bóp chết là được”.
Nghe anh nói, Aokawa Sayuri trong lòng kinh ngạc, hoang mang nói: “Ông chủ, xin thứ cho tôi nói thẳng, nhà họ Sayuri người tài giỏi vô số, có Võ Thánh Saito Kazuo ở đó, cho dù là dựa vào bản lĩnh của anh, sợ rằng cũng…”
Diệp Thành liếc nhìn cô ta, lạnh nhạt nói: “Tôi cũng không nói bây giờ đi, cô sợ cái gì, đợi thời cơ đến tôi sẽ gọi cô”.
Nói xong, anh khẽ nhấc ngón tay lên, Aokawa Sayuri bên trong huyết trận máu huyết sôi trào, cô ta kêu lên đau đớn, cơ thể nóng như bị lửa thiêu vậy.
Một giây sau, Aokawa Sayuri kinh ngạc trừng to mắt nhìn thấy bên ngoài cơ thể mình hiện ra vô sô hoa văn kì dị từ đầu đến chân, ngay cả nơi kín đáo cũng không ngoại lệ.
“Thì ra là thế, thông qua chú ấn để đạt được hiệu quả kí sinh trùng”. Diệp Thành bình thản mở miệng nói vừa nhẹ nhàng nâng ngó tay lên dùng toàn lực kích hoạt huyết trận.
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết của Aokawa Sayuri vang lên trong huyết trận, trong chú ấn toát ra một luồng khí đen. Những tia khí đen này dần dần ngưng tụ trong không khí, biến thành một chiếc răng nanh màu xanh lá cây với chiếc mũi dài nhọn hoắt, hai mắt bốc lên ngọn lửa màu xanh của quỷ.
Con quỷ này hiện nguyên hình liền giãy dụa muốn nhào về phía Diệp Thành.
“Chỉ là một tàn hồn mà lại dám đối đầu với tôi?”
Diệp Thành hừ lạnh một tiếng, tiện tay bắn ra mấy luồng nguyệt quang từ bốn phương tám hướng vây lấy quỷ hồn, ở giữa không trung như hình thành một cái lồng chim mặc cho quỷ hồn đó giãy dụa chạy trốn như thế nào cũng không thể nhúc nhích nổi, cuối cùng chỉ có thể hóa thành một làn khói xanh, tạo thành một tiếng “ầm” biến mất trong không khí.
“Vị, vị quỷ thần đại nhân này tôi từng thấy”. Aokawa Sayuri kinh hãi mở miệng nói: “Đây là đại thần thờ phụng trong đền Waseda, Ô Thiên Cẩu đại nhân”.
Diệp Thành cười lạnh một tiếng, lạnh lùng mở miệng nói: “Quỷ thần đại nhân cái khỉ gì cơ chứ, chỉ là một luồng tàn hồn sau khi chết mà thôi, đương nhiên khi nó còn sống chắc có lẽ còn chút bản lĩnh, theo lời mọi người mà nói hẳn là Thần Cảnh đi”.
Aokawa Sayuri nhất thời kinh hãi nằm rạp dưới mặt đất, gia tộc Sayuri bao nhiêu năm qua chỉ có một vị Thánh Vực Saito Kazuo bảo hộ, địa vị của ông ta cũng đã cao đến mức không thể tưởng tượng nổi, ngay cả gia chủ thấy cũng phải cung kính.
Bây giờ Quỷ thần bám trên người mình chính là Thần Cảnh, điều này làm cho cô làm sao mà không sợ, làm sao không chấn động cơ chứ?
Nhưng chỉ vài giây sau, Aokawa Sayuri lấy lại tinh thần cung kính hành lễ: “Ông chủ, bây giờ tôi có thể vì anh làm gì bây giờ?”
Cô đã nghĩ ra, Diệp Thành trước mắt chính là người duy nhất hiện tại mình có thể dựa vào, không nói anh có phải là đối thủ của Ô Thiên Cẩu hay không thì mình cũng không còn sự lựa chọn nào khác nữa rồi, chỉ có thể cố gắng thể hiện ra giá trị của mình để cầu xin sự bảo vệ của anh ta mà thôi!
Diệp Thành cười khẽ một tiếng, bình thản nói: “Cô rất thông minh, tôi rất thưởng thức người thông minh, cho nên yên tâm đi, mạng của cô tôi bảo vệ chắc rồi”.
Nói xong, anh tùy tiện lấy một bộ quần áo từ bên hông ra đưa cho cô và nói: “Đi Hải Thành, tìm một người tên là Trâu Hổ, bảo anh ta dẫn cô đến biệt thự, có Chuyển Long Thiên Sinh Đại Trận, không ai có thể làm tổn thương được cô”.
- ------------------
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Đế Trùng Sinh
Chương 175: Ô Thiên Cẩu
Chương 175: Ô Thiên Cẩu