TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Đế Trùng Sinh
Chương 1039: Tiếc là không ai có thể trả lời...

Ngay cả tam đại thần thể quy về làm một của anh mà đối mặt với đòn này cũng khó mà chịu nổi, anh bị trọng thương, máu tươi bắn đầy hư không.

"Quá yếu"

Nhưng Diệp Thành chỉ lạnh nhạt nói một câu, ám mắt anh vẫn lạnh nhạt. Anh giơ tay chém một cái khiến Diệt Huyết Ma Đao bị đánh bay ra ngoài, khiến món chuẩn tiên bảo này bị tổn hại nặng nề, phát ra tiếng kêu thảm thiết.

"Lão Tôn!"

Cuối cùng chỉ còn lại một Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông, lúc này mắt trưởng lão đó đã đỏ ngầu.

"Giết!"

Lão ta gào lên điên cuồng, chuẩn tiên bảo trong tay thoáng cái đã phát ra ánh sáng rực rỡ. Trưởng lão của Vô Cực Tông hợp thân với sao Bắc Đẩu, toàn bộ khí huyết và chân nguyên đều được hòa vào trong chuẩn tiên bảo, cuối cùng toàn thân lão ta biến thành một luồng sáng vô cùng rực rỡ.

Khoảnh khắc đó trong trời đất chỉ còn lại một màn sáng, ánh sáng thuần túy vô cùng. Phép thần thông Cửu Thiên Ngân Hà biến thành một dải sao trời dài hàng tỉ dặm đập về phía Diệp Thành. Khoảnh khắc đó trời đất sụp đổ, nhật nguyệt đứt lìa, cứ như vô số vì sao đã rơi từ trên trời xuống, cả Địa Cầu run rẩy.

Nhưng Diệp Thành chỉ nhẹ nhàng búng tay cầm kiếm mà đứng, bật thốt ra bốn chữ.

"Nhất Kiếm Cách Thế!"

"Xoẹt!"

Thanh thần bảo đao gãy biến thành một luồng sáng bạc bay ra từ trong tay anh, nó tựa như một thanh giáo thần vô cùng rực rỡ sáng chói, xuyên qua bầu trời, dễ dàng xuyên thủng Cửu Thiên Ngân Hà, chém thần hồn của vị trưởng lão cuối cùng của Vô Cực Tông.

Không chỉ như thế, chiêu này còn xuyên thẳng qua vô số tu sĩ Kim Đan Nguyên Anh, cuối cùng đâm vào cơ thể Vân Thần, ghim thiếu chủ này trên hư không, trông cứ như một bức bích họa.

Khoảnh khắc đó, cả thế giới đều yên tĩnh.

Vô số người chỉ có thể trợn mắt há mồm nhìn người thanh niên áo đen, chứng kiến sự rực rỡ và huy hoàng khi anh đè bẹp hàng vạn giáo phái!

"Anh ta rốt cuộc là ai? Sao lại có thể khí thế mạnh mẽ đến thế?"

Có một số tu sĩ ngoại vực chưa tham gia chiến tranh thì ngẩng đầu, lẩm bẩm nói.

Tiếc là không ai có thể trả lời...

Đọc truyện chữ Full