Ánh mắt Thương Long kia lạnh lùng vô tình, kiêu căng ngạo mạn cứ như là Thiên Đạo, bao trùm tất cả, không có một chút sắc thái tình cảm nào. Nó không giống một sinh linh, mà giống với một món đồ hơn, tựa như một món hung khí thời Thượng Cổ không có tình cảm.
Nó đang chăm chú quan sát, thu hết vào mắt mỗi một người tiến vào khoảng không gian này, dường như, đối diện với ánh mắt của nó, tất cả mọi người đều không cách nào che giấu được bí mật trong lòng mình.
Ầm!
Ngay lúc đó, bỗng nhiên, trên quảng trường cổ xưa có người bốc cháy dưới ánh mắt của Thương Long. Toàn thân người nọ bùng lên lôi hỏa màu tím, điện quang lập lòe, lửa hừng hực thiêu đốt.
Nhân tài kiệt xuất có tu vi Thiên Phách tầng thứ ba đỉnh phong bị thiêu thành tro chỉ trong một hơi thở.
Sau khi thi cốt bị thiêu thành tro tàn, bỗng có một sợi ma khí mỏng manh giãy dụa bay ra. Ma khí kia vô cùng quái đản, cứ như có sinh mạng vậy, nhưng bất kể nó có giãy dụa kịch liệt cỡ nào thì cũng vẫn bị lôi hỏa đốt thành hư không. Cảnh tượng như thế trông cực kỳ quái dị.
“Đó là gì?”
“Sao lại có cảm giác giống như đám… ma cương… trong di tích vậy…”
Mọi người quá mức sợ hãi, tất cả đều để lộ vẻ mặt hoang mang và lo lắng tột độ. Ngay cả đám người La Chấn cũng ngơ ngác, không rõ chuyện gì.
“Dư nghiệt của Ma Nhân năm đó vẫn còn tồn tại ư?”
Ánh mắt Lâm Nhất lóe sáng, một ý nghĩ vụt qua trong đầu hắn.
Vũ Hạo Thiên đứng lẫn trong đám người, trong mắt hắn ta hiện lên tia bối rối. Giờ phút này, ma linh trong cơ thể không còn sót lại chút gì, cứ như đã chết đi vậy. Dường như hắn ta đã hiểu ra điều gì đó nên lẳng lặng thúc giục tâm pháp Nguyệt Diệu Thần Quyền, bao trùm toàn bộ khí tức ma linh kia.
Trong bầu không khí nghiêm trang và đầy căng thẳng, trên quảng trường cổ xưa, một vài tên võ giả bị ma khí xâm nhập lần lượt bị lôi ra.
Đợi đến khi tất cả yên tĩnh trở lại, ánh mắt của Thương Long trên vòm trời quét qua quét lại vô số lần rồi mới từ từ lùi ra sau.
Rống!
Còn chưa kịp thở ra một hơi thì bỗng có tiếng rồng ngâm vang vọng khắp trời, cùng với đó, những phù văn nhỏ bé được dựng đứng trên quảng trường cũng bắt đầu uốn éo.
Trong lúc uốn éo, những… phù văn ẩn chứa lực lượng cổ xưa này dần diễn hóa thành từng đạo đài.
Xoạt!
Khi đạo đài thành hình, mưa to trút xuống, những hạt mưa màu tím như lôi quang sáng chói, nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện những… giọt mưa này không phải chất lỏng, mà là những mảnh vỡ kim loại có khí tức thô bạo vờn quanh, chúng ẩn chứa một loại lực lượng cực kỳ cuồng bạo.
"Là Long Lân!"
"Vảy của Thương Long!"
Mọi người kinh ngạc không thôi, hóa ra… tất cả những hạt mưa này đều là vảy Thương Long. Trước ánh vô số ánh mắt chăm chú, long lân bắt đầu dung hợp vào các đạo đài đang dần thành hình. Khoảnh khắc chúng hoàn toàn dung hợp, đạo đài bỗng trở nên ngưng thực hơn, bộc phát khí tức hùng vĩ và oai nghiêm.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Truyền Kỳ
Chương 3544
Chương 3544