TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ta Ở Hiện Đại Làm Đại Boss
Chương 451

Hàng loạt câu hỏi, tất cả hiện ra theo kiểu hắc bẩn mà không hắc, nói như không

Các giám đốc điều hành cấp cao của các nền tảng trực tuyến đã xem những bài viết này, vò đầu bứt tai đọc đi đọc lại, nhưng cuối cùng họ vẫn không chắc đó có phải là hắc bẩn hay không, có cần chặn không?

Cứ cho là hắc Nam Tương Uyển đi, nhưng không phải chửi mắng bịa đặt, người ta chỉ hỏi những câu rất bình thường do tò mò.

Đối phương chỉ mua hot search chứ không mua tin bẩn để tạo đà, các bình luận bên dưới đều là thảo luận tự phát của cư dân mạng.

Ngay cả những vấn đề như điểm thi vào đại học của Nam Tương Uyển cũng đã được chính các thành viên trong nhóm fan thảo luận, nhưng lần này chúng được thảo luận công khai trên diễn đàn.

Không phải là chửi mắng, mọi chuyện càng lúc càng đi chệch khỏi quỹ đạo thông thường!

Nhiều người đang đặt câu hỏi liệu hành vi học thuộc từ điển và làm bài kiểm tra trong các chương trình tạp kỹ trước đó của Nam Tương Uyển có phải đã được sắp đặt từ lâu hay không?

Một người học tập chăm chỉ và nghiêm túc, luôn dành 24 giờ cho việc làm đề, tại sao lại phải luôn tỏ vẻ chăm chỉ?

Vậy, Nam Tương Uyển, bạn đã được nhận vào đại học chưa?

Với sự việc phát triển như vậy, trừ khi Nam Tương Uyển tự mình công bố giấy báo nhập học, nếu không sẽ không có cách nào để dập tắt nghi ngờ của cư dân mạng

Những người đứng đầu cấp cao của tất cả các nền tảng mạng đều bị choáng ngợp, họ hoàn toàn không biết phải giải quyết như thế nào!

Cuối cùng, họ run sợ gọi cấp trên xin chỉ thị.

Đầu tiên, ý định ban đầu của bên kia là bôi đen Nam Tương Uyển, nhưng đối phương đã lách luật, hắn không mua tin bẩn để bôi xấu Nam Tương Uyển, nhưng lại đưa ra một câu hỏi khiến dư luận bàn tán.

Thứ hai, cũng có thể chặn bài viết, nhưng lại sợ gây tác dụng ngược. Bởi vì suy cho cùng, câu hỏi này không phải là một lời gì quá đáng, nó chỉ là vấn đề tồn tại trong chính nó.

Kết quả là một câu trả lời: đừng lo lắng về điều đó.

Các giám đốc điều hành cấp cao của tất cả các nền tảng mạng cùng nhau thở phào nhẹ nhõm, những người thức khuya cuối cùng cũng có thể về nhà, những người đang sợ hãi cuối cùng cũng có thể yên tâm.



Hàn Đình nhìn vào tình hình trên Internet, nhướng mày chế nhạo!

Anh thực sự đã lên kế hoạch từ trước, mở đường cho Nam Tương Uyển, bất kể là công khai hay che giấu.

Chỉ khi cô chuẩn bị sẵn sàng thì cô mới không phải lo lắng, nghệ sĩ được cả nước ưu ái này chắc chắn sẽ mang đến cho mọi người một bất ngờ lớn!

Nhìn vụ bạo này đi, có vẻ như đã có một chú chuột lộ đuôi?

Kiểm tra, ừm, từ kinh đô?

Chỉ là một tiểu súc sinh, dám làm bậy ở kinh đô?

Hàn Đình ném liên kết cho Bộ Công an, tiếp tục mò mẫm tìm gì đó, nếu không có gì thì lại kéo xuống.

Anh không lo lắng về các cuộc cạnh tranh thông thường, nhưng nếu những thứ mờ ám khác tham gia vào cuộc cạnh tranh này, nó sẽ rất vui!



Khi dư luận mạng nổ ra, sáu cô gái của Destiny vẫn giữ nguyên thái độ dè bỉu, không đáp lại, giễu cợt.

Triệu Thiên Thành bị thái độ bình tĩnh này làm cho ngây người, Nam Tương Uyển đã bị chất vấn như vậy, sáu người các ngươi không vội sao?

Quan hệ công chúng của Nam Bắc Entertainment và Hoa Loan Entertainment đang bận rộn, các công ty giải trí đương nhiên không biết về những hoạt động bí mật quân sự này, họ chỉ biết rằng ông chủ và ông chủ tương lai của họ đã bị đám đông mạng chửi bới!

Bảo vệ khẩn cấp!

Trình Tuyết đắp mặt nạ ở nhà, liên tục nghe điện thoại, chỉ huy từ xa.

Lăng Hủ ngồi bên cạnh chờ đợi, thỉnh thoảng bưng trái cây đã cắt qua hoặc đưa ly nước cho cô.

Trình Tuyết bận rộn đến nửa đêm, cô ấy đã kiệt sức sau khi cúp điện thoại.

Lăng Hủ ngồi cùng cô từ nãy đến giờ, tiến lên bóp vai cô.

Trình Tuyết: “Không phải lúc nào cũng cần anh gọt hoa quả rót nước đâu, tìm cách giúp em đi!”

Lăng Hủ: “Anh bị Cố tổng cho thôi việc, bây giờ anh chỉ là kẻ lang thang thất nghiệp, không có quyền điều hành! "

Trình Tuyết trợn mắt: “Tại sao anh lại chọc giận Cố Thiên Vương và làm bản thân thất nghiệp?”

Lăng Hủ: “Anh không có chọc giận Cố Thiên Vương, anh cũng giúp anh ấy chăm sóc ba con mèo, dù sao thì hiện tại anh không có việc làm, sau này anh sẽ trả tiền thế chấp!"

Cheng Xue: “Điều này không đúng, Thiên Vương đã nói điều gì với anh? Năng lực của anh rất mạnh, anh không nên bị cho thôi việc!”

Lăng Hủ nhớ lại; “Anh ấy nói rằng anh không cần phải làm công việc của Nam Bắc Entertainment nữa, anh có thể về nhà và chờ đợi thông báo.”

Trình Tuyết: “Chỉ vậy? Thông báo là gì?”

Lẵng Hủ: “Anh ở nhà một tuần, cũng không thấy Cố Thiên Vương nói lời nào!”



Trình Tuyết:“Được, vậy từ nay anh ở nhà làm nội trợ đi!”

Lăng Hủ: “Ồ, ngày mai anh sẽ đi đăng ký học nấu ăn.”

Cuối cùng Lăng Hủ vẫn là không có cơ hội học nấu ăn, bởi vì sáng sớm hôm sau, Cố Bắc Hoài gọi điện thoại tới.

Phó chủ tịch Công ty Tài chính Nam Bắc Thượng Hải nhậm chức!

Vận may của Lăng Hủ đến rồi đi, anh đã trở thành một phó chủ tịch giống như Trình Tuyết.

Vì vậy, anh vui vẻ mặc một bộ đồ mới vào ngày hôm đó và đi làm!

Công ty mới rất lớn, Cố Thiên Vương đã ký hợp đồng toàn bộ tầng của tòa nhà tài chính làm trụ sở đầu, ngoại trừ phó chủ tịch Lăng Hủ, tất cả mọi người ở tất cả các vị trí đều được lựa chọn kĩ lưỡng, nhân viên kỹ thuật đều được tuyển dụng với mức lương cao. Mỗi ngày đi làm là một cuộc thảo luận chiến lược kinh doanh rất căng thẳng.

Lăng Hủ không hiểu rõ về tài chính, nhưng anh đã làm việc chăm chỉ trong công ty giải trí nhiều năm nên anh hiểu rất rõ về quản lý.

Vì vậy, ngay khi nhậm chức, anh đã cảm thấy mình như một CEO ưu tú!

Dù sao thì anh cũng không biết phải làm gì, nhưng anh biết cách quản lý nhóm kỹ thuật viên này.

Nếu Cố Bắc Hoài muốn tổ chức một hội nghị thông qua video từ xa, Lăng Hủ có thể tập hợp tất cả những người tham gia trong vòng năm phút.

Đây là khả năng của anh!

Khi công ty tài chính của Cố Bắc Hoài thành lập, một nhóm người từ Bộ Công an cũng đã mở một cuộc điều tra bí mật về Khâu Xương.

Thời gian vừa đúng trùng hợp như vậy!

****************

Tiểu thuyết được cập nhật nhanh nhất và duy nhất tại Manga Toon, Novel Toon. Vui lòng không reup lên bất cứ nền tảng nào!

****************

Nam Tương Uyển không biết rằng có cơn bão sắp ập đến, cô ngủ đến tận rạng sáng, sau đó đi ra ngoài khu nhà để bắt đầu cuộc tập luyện hàng ngày của mình.

Dưới gốc cây bên hòn non bộ phía xa, một đám lão nhân từ sáng sớm đã đánh cờ, uống trà, hò hét, tranh chấp.

Ông ngoại cô là một trong số đó, nghiện chơi cờ.

Nam Tương Uyển buộc ngay tại chỗ một chiếc vòng chịu lực cho mình, bắt đầu chạy để khởi động, chạy vòng quanh vành cây xanh trong toàn khu, khu này rất rộng, phong cảnh buổi sáng cũng rất tuyệt.

Chạy được nửa đường, cô gặp Cố Bắc Hoài và Công Tấn, những người cũng đang tập thể dục buổi sáng.

Cố Bắc Hoài chạy đến bên cạnh Nam Tương Uyển, liếc nhìn mấy chiếc tạ của cô: “Giỏi quá.”

Cung Tấn mặt đầy ý xấu đi tới, “Ôi, Nam Tương Uyển, hôm qua cô bị ông nội đánh đúng không?”



Nam Tương Uyển: “Không.”

Công Tấn: “Đừng giả vờ nữa, nhất định là cô bị đánh rồi! Nói cho tôi biết, cô bị đánh bao lâu? Mà này, hôm qua cô bị treo ngược thật buồn cười ha ha ha!”

Nam Tương Uyển nhìn anh, hỏi: “Đừng có nói bậy bạ, muốn cùng thi một trận không?”

Công Tấn: “Cô đeo tạ, chạy không lại tôi đâu.”

Chưa để Công Tấn nói hết câu, Nam Tương Uyển đã khởi động cổ và cuộc rượt đuổi bắt đầu!

Công Tấn giật mình và nhanh chóng bỏ chạy.

Nam Tương Uyển cực kỳ hung dữ, cô đã trút bỏ toàn bộ trọng lượng trên cơ thể khi chạy.

Vì vậy, tốc độ của cô tăng vọt!

Cố Bắc Hoài ở phía sau nhặt lên giúp cô, anh nhặt từng chiếc vòng tạ, mang theo bên người.

Anh biết chúng như là một kho báu với cô.

80kg tương đối nặng, hơn nữa trên người Cố Bắc Hoài còn có những vòng tạ khác, cộng thêm việc mang những thứ này cho Nam Tương Uyển, chẳng ai biết tổng là bao nhiêu kg. Chỉ biết là nó khiến cho tốc độ của anh đột nhiên chậm lại.

Khi đuổi kịp hai người họ đã là mười phút sau, anh thấy Công Tấn đã bị trói và treo ngược trên cây.

Giống như Nam Tương Uyển bị treo lên hôm qua, tư thế cùng độ cao hoàn toàn giống, ngay cả cái cây cũng phải là cái cây đó!

Công Tấn tuyệt vọng hét lên: “Cứu với! Cáo! Giúp mình với!”

Nam Tương Uyển cầm cây gậy trong tay và đập xuống đất, vẻ mặt xấu xa như một con quỷ nhỏ.

Cười, thử cười nữa xem?

Đọc truyện chữ Full