TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4454

Chương 4454

“Tên Asius kia nhìn có vẻ khó đối phó, nhưng thật ra chỉ cần anh nắm được cái chân đau của anh ta, muốn giải quyết anh ta thì đơn giản lắm!”

Sau khi nói xong câu này, đáy mắt Tô Lam hiện lên vẻ xảo quyệt, lập †ức đi ra bên ngoài.

Phương Trí Thành cũng không hiểu thế nào nhưng vẫn đi sao.

Anh còn đang cân nhắc xem rốt cuộc cái chân đau trong lời Tô Lam ban nấy là gì.

Hai người vừa mới đi đến cửa của đồn cảnh sát, thì đã thấy một mình Asius đang đứng vô cùng hiên ngang ở ven đường, cả người là bộ dạng mặt mũi hoang mang.

Tô Lam bật cười một tiếng, sau đó quay đầu nhìn về phía Phương Trí Thành: “Đi, chúng ta đi lái xe đãi”

Năm phút đồng hồ sau, một chiếc Ì. xe BMWs màu trắng xuất hiện trước mặt Asius đang thở hổn hển.

Tô Lam ngồi ở vị trí lái xe, cô ấy hạ cửa kính xe xuống: “Hi, ngôi sao lớn, có muốn chúng tôi tiện thể cho anh ké một đoạn đường không?”

“Không cần!”

Ban nãy Asius vừa bị Tô Lam hung dữ chọc dỗi, hiện tại cơn tức vẫn còn đầy mình, khó mà trừ được, bèn giận dữ mở miệng.

“Vậy à, vậy hơi tiếc rồi…”

Tô Lam nghe xong lời này của anh ta, bĩu môi.

Phương Trí Thành ngồi bên cạnh cũng thò cái đầu ra theo: ‘Tô Lam à, cô biết không, sở tạm giam này nằm ở ngoại ô đó! Bình thường đó, phải cách hai tiếng mới có một chiếc ô tô chạy ngang đây. Hơn nữa bình thường vì nó hảo lánh quá, nên xe taxi cũng không muốn đến đây đâu!”

“Tôi thấy bây giờ cũng không còn sớm nữa rồi, nếu ngôi sao lớn của chúng ta đã không muốn đi nhờ xe của cô, vậy chúng ta đi nhanh đi thôi! Nhân lúc trời chưa tối mịt về nhà sớm!”

Tô Lam có thể thấy, rõ ràng lúc Phương Trí Thành nói những lời này, vẻ mặt của Asius càng ngày càng khó coi, càng ngày càng khó coi.

Vì thế, cô khẽ mím môi, quay đầu liếc nhìn Phương Trí Thành một cái: “Vậy à? Vậy được rồi, chúng ta đi trước thôi!”

Nói đến đây rồi, Tô Lam còn không quên quay đầu vây tay với Asius: “Ngôi sao lớn, nếu anh đã không chịu đi nhờ xe, vậy xem ra sẽ có xe của công ty Mq đặc biệt đến đây đón anh rồi! Vậy anh cứ từ từ đứng đây chờ nhé, chúng tôi đi trước đây!”

“Này, các người!”

Nhìn thấy Tô Lam chuẩn bị phát động động cơ, thân hình Asius bỗng lóe lên.

Tay chân anh ta lưu loát mở cửa sau xe ra, chui vào trong vô cùng nhanh nhẹn.

Động tác này rất nhanh, dường như là dùng tốc độ sét đánh không kịp bịt tai.

Vẻ mặt Phương Trí Thành đầy hoang mang nhìn sang: “Ngôi sao lớn à, không phải anh vừa nói không cần đi nhờ xe chúng tôi sao? Sao đây, chẳng lẽ Mq không cho anh một tài xế riêng à?”

Chắc chắn là không!

Nếu mà có, chắc Asius anh ta phải đợi đến mãi sáng cùng trời đất, sông cạn đá mòn.

Chứ mãi mãi không lên xe của Tô Lam?

Chuyện đầu tiên anh ta làm sau khi lấy được di động của mình là gọi điện thoại cho trợ lý đặc biệt, ngài Alexander.

Vốn anh ta muốn Lilian cho xe đến đón mình, ai ngờ Lilian đã sớm không phụ trách chuyện này nữa. Vì cô ta đã mắc phải sai lầm lớn trong một hạng mục của ngài Alexander, nên đã phải tự nhận lỗi từ chức.

Đọc truyện chữ Full