TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4543

Chương 4543

Vừa nhắc tới Quan Triều Viễn, Bạch Sương lại thể hiện vẻ si mê đầy trên mặt: “Là tổng giám đốc của tập đoàn xuyên quốc gia! Đương nhiên là con biết rồi, nếu không thì sao con phải phí công thế làm gì!”

“Con đã biết rõ thế rồi sao lại còn ngây ngốc không hiểu chuyện thế hả?”

Hiệu trưởng Bạch càng nói càng tức.

Sao bà ta lại có một đứa con gái không hiểu chuyện thế này cơ chứ?

“Mẹ, sao mẹ lại nói vậy? Sao con lại không hiểu chuyện chứ?”

“Nếu Quan Triều Viễn không tốt, không xuất sắc như thế thì sao con có thể để ý đến anh ấy chứ?”

“Cho dù anh ta xuất sắc, giỏi giang đến đâu thì cũng không tới lượt conl”

“Con là cái thá gì chứt”

“Nhà trẻ chúng ta cùng lắm chỉ nằm ở hạng trung thôi, nhà trẻ dành cho người giàu sang quyên quý cũng không băng.”

“Nhưng đây là nơi Quan Tử Việt ở lại lâu nhất, nên hai vợ chồng họ với nhãn nhịn con hết lần này đến lần khác như thế.”

“Nếu không thì với những thủ đoạn của Quan Triều Viễn, lần đầu tiên con có ý đồ với anh ta thì cái mạng nhỏ của con đã không còn từ lâu rồi!”

“€on là đồ ngu ngốc mài”

“Dám gửi mấy tấm hình chỉnh sửa cho bà Quant”

“Có phải con chê hai mẹ con chúng ta sống quá lâu rồi không hải”

“Nếu như Quan Triều Viễn biết được chuyện này thì ngày hôm sau hai chúng ta sẽ phơi thây ngoài đồng hoang luôn đấy, con đúng là cái đồ ngu mài”

Bạch Sương nghĩ tới sự phong độ và †ao nhã của Quan Triều Viễn thì chỉ thấy mẹ mình lo bò trắng răng.

Cô ta thờ ơ chẳng quan tâm: “Mẹ, có phải mẹ lo nghĩ quá nhiều rồi không, trông Quan Triều Viễn không phải loại người như vậy!”

“Con thả rắm chó gì đấy, con thì biết cái gì!”

“Mẹ nói cho con biết, nếu như lần sau con dám chọc hai người bọn họ nữa thì con không phải con gái của mẹ nữa!”

Hiệu trưởng Bạch nói xong thì nổi giận đùng đùng đi thẳng ra ngoài.

“Mẹt”

Bạch Sương đứng phía sau tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Bây giờ cô ta vân đang thực tập ở nhà trẻ, chút tiền lương hàng tháng đó không đủ để cô ta mua một cái túi nữa!

Nếu như lúc này cô ta bị mẹ đuổi đi thì cô ta thực sự không có nhà để về nữal “Thật là tức chết đi được!”

Cô ta chửi thâm một câu rồi quay người đi nhanh ra ngoài.

Bảy giờ tối.

Buổi họp báo ra mắt của Asius và Mộ Mãn Loan bắt đầu đúng giờ.

Vì tin tức này có sức bùng nổ mạnh mẽ nên khách sạn đã bị đám phóng viên vây chặt không có kẽ hở.

Ở đại sảnh của buổi tuyên bố, các phóng viên, nhà báo đến từ khắp nơi đã ngồi đầy sảnh sớm nửa tiếng.

Thậm chí có vài phóng viên không giành được vé vào còn vây sát ở cửa khách sạn để thử xem có thể chụp được những tài liệu riêng tư trong đó không.

Đọc truyện chữ Full