TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4553

Chương 4553

Dường như trước giờ anh ấy không bao giờ nói lời hoa mỹ với Mộ Mãn Loan cả.

Nhưng từ lúc cô ta về nước, hình như anh đã bắt đầu nói nhiều hơn.

Lời âu yếm cũng ngày càng trôi chảy hơn rồi.

Mộ Mãn Loan cứ cảm thấy có gì đó không đúng.

Trong chớp mắt, cô ta nghĩ tới phản ứng của Tô Duy Nam vào cái ngày mà cô ta bị bỏ thuốc.

Trong không gian chật hẹp và kín mít của phòng thay đồ, đột nhiên Mộ Mân Loan mở miệng nói: “Không phải anh ghen đó chứ?”

Cô rất hiểu người đàn ông trước mặt này.

Cô ta cũng biết tính chiếm hữu của anh ấy mạnh mẽ cỡ nào.

Vì thế trước khi cuộc họp báo bắt đầu, cô ta đã thông báo cho Tô Duy Nam biết.

Cô ta giải thích rõ ràng từng chút một, cô ta sẽ ra mắt dưới hình thức là một cặp với Asius.

Nhưng đó chỉ là một mánh lới để tuyên truyền thôi.

Giống y như những gì Mộ Mãn Loan suy đoán.

Cô ta vừa nói xong thì säc mặt Tô Duy Nam thay đổi trong nháy mắt.

Cô ta nói hết lời, mặt dày mày dạn quấn lấy Tô Duy Nam không biết bao lâu thì anh mới miễn cưỡng gật đầu.

Đột nhiên Mộ Mãn Loan cảm thấy con đường diên viên của mình sẽ không dễ dàng cho lắm.

Thật khiến người ta đau đầu mài Nhưng mà cô ta suy đi tính lại mãi vân không tính tới chuyện chỉ một cuộc họp báo ngắn ngủi thôi mà Tô Duy Nam đã không kìm chế nổi.

Thế này thì sau này những hoạt động bắt buộc bọn họ phải tham gia thì cô ta nên báo cáo với anh ấy thế nào mới được đây?

Nhất thời, Mộ Mãn Loan cảm thấy cực kỳ đau đầu.

“Nếu như anh nói là đúng vậy thì sao?”

Tô Duy Nam cúi đầu xuống, đôi môi mỏng dạo quanh trên bả vai tỉnh tế của cô ta.

Hơi thở của anh ấy phả lên da cô ta, khiến cô ta không nhịn được hơi run lên.

Mộ Mân Loan đang định mở miệng nói chuyện.

Đúng lúc đó, đột nhiên bên ngoài có tiếng bước chân dồn dập truyền đến.

Bầu không khí vốn hơi ám muội đã bị dập tắt.

Ánh mắt mơ màng của Mộ Mãn Loan cũng sáng trở lại.

Cô ta tóm chặt lấy vạt áo Tô Duy Nam, đẩy anh một cái: “Có người.”

Tô Duy Nam nheo mắt lại.

Anh ấy nhìn dáng vẻ sốt ruột của cô ta, không biết trong lòng anh ấy đang nghĩ gì.

Lúc này, bên ngoài có tiếng trò chuyện giữa mấy người phụ nữ.

“Ôi, rõ ràng tôi vừa mới thấy Mộ Mãn Loan đi vào mà, sao lại không thấy cô ấy đâu nữa?”

“Có phải cô ấy thay đồ xong rồi đi ra ngoài rồi không?”

“Mãn Loan, Mẫn Loan…”

Chuyên gia trang điểm gõ cửa phòng thay đồ.

Cô ta đã đi tìm suốt cả dọc đường đến đây.

Đọc truyện chữ Full