Sáng sớm, trong họ viện Huyền Y Phái đã lúc nhúc toàn người là người.
Những con đường bên ngoài thì đỗ đầy xe các loại, trông vô cùng hỗn loạn. Thậm chí còn gây ra tắc nghẽn giao thông. Cảnh sát đành phải tới để đảm bảo trật tự.
Có rất nhiều nhà báo ôm máy quay, ôm míc có mặt tại hiện trường. Đài TV Báo Nha, đài TV Đấu Hùng và rất nhiều đài phát trực tiếp đều có mặt trước cổng. Nếu không phải cổng học viện đóng kín thì bọn họ đã lao vào trong từ lâu rồi.
“Anh em! Đây chính học viện Huyền Y Phái. Chẳng phải mọi người suốt ngày đòi được thấy Huyền Y Phái sao? Hôm này, chính nó đây!”
“Tôi nói cho mọi người biết, tôi là anh em với thần y Lâm nhiều năm nay. Có lẽ lúc này anh ấy đang chuẩn bị, mọi người đừng sốt ruột. Lát nữa tôi sẽ để mọi người được gặp thần y Lâm. Chậc chậc, thân y Lâm ngoài đời đẹp trai gấp bội trong phim. Ai muốn gặp thì xếp hàng vào nha”, một biên tập viên phát trực tiếp, ăn mặc thời thượng cầm điện thoại quay trước cổng học viện.
Những biên tập viên phát trực tiếp như vậy không hề ít. Dân chúng cũng xếp hàng dài cả mấy con đường. Hiện trường ồn áo, nhốn nháo, đông vui hơn cả họp chợ.
Két! Đúng lúc này, một chiếc xe Rolls- Royce xuất hiện trước cổng. Đám đông đồng loạt ngoái lại nhìn.
Cửa xe mở ra, vài bóng hình bước xuống. Trong đó có một người là Mã Hải.
“Mau tới xem, là sếp Mã”.
“Sếp Mã tới rồi”, đám đông hò reo.
“Anh em! Nhìn thấy chưa! Là giám đốc Mã, người anh của tôi. Muốn nói chuyện với người anh của tôi thì màu vào xem livestream nào. Vượt 100 nghìn người tôi sẽ để anh tôi nói chuyện”.
“Hả! Đủ 100 nghìn người rồi sao! Chuyện này…anh em đã ủng hộ như vậy thì có gì mà phải sợ! Đợi nhé!”, người biên tập viên cười chua chát, liều mạng đi về phía Mã Hải.
Nhưng giờ nào đến lượt anh ta! Cả đám phóng viên khác đã chen lên từ lâu rồi.
“Anh em. Mọi người cũng thấy đấy. Anh tôi bận rộn quá. Thế này đi, anh em chờ thêm chút nữa, đợi anh tôi rảnh rang thì chúng ta lại tìm anh nói chuyện”, người biên tập viên mượn cớ.
Đúng lúc này, vô số lời bình luận ‘lừa đảo’ hiện lên trên màn hình, cả đám người xem lập tức thoát khỏi buổi livestream. Người bên tập viên mặt xám ngoét, vội vàng tắt live.
Ở đầu bên kia, Mã Hải đang bị một lượng lớn các phóng viên khác vây kín. Các thể loại logo được dán lên micro chĩa về phía ông ta.
“Giám đốc Mã, xin hỏi ông cảm thấy trong buổi đấu y này khả năng thắng của thần y Lâm có lớn không?"
“Nghe nói đối phương tới từ một thôn y dược cổ xưa, y thuật của họ vô cùng cao minh. Thần y Lâm có thể chống lại được không?”
“Ông Mã, có một thông tin hành lang nói rằng cuộc đấu lần này có liên quan tới vài loại dược phẩm vô cùng nguy hiểm. Tính an toàn của cuộc quyết đấu là một vấn đề khá lớn. Về điểm này, ông có cách nhìn nhận thế nào?”
“Ông Mã, trận đấu lần này có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không? Có dẫn tới tử vong các thứ không?”
“Nếu vì một lý do nào đó mà có một bên tử vong thì thì Hoa Dương và Huyền Y Phái định ứng phó như thế nào?"
“Những thể loại quyết đấu như thế này không gây ra ảnh hưởng tiêu cực gì lớn chứ?”
Đám phóng viên nhao nhao lên hỏi. Anh cũng đánh thẳng vào vấn đề.
Mã Hải vội vàng xua tay: “Tôi không biết! Không biết gì hết”, sau đó ông ta cúi đầu đi vào trong.
Người ở phía sau vội vàng mở cửa. Mã Hải đi vào. Một vài người định lao vào theo nhưng đám bảo vệ chặn lại và đóng chặt cửa.
Mã Hải tới nơi, những người khác như Từ Thiên, Cung Hỉ Vân, Khang Gia Hào cũng có mặt gây náo loạn.
Toàn bộ các tầng lớp cấp cao của Hoa Dương đều xuất hiện. Điều đó có nghĩa là chuyện lần này không phải chuyện nhỏ đối với thần y Lâm.
Lúc này, có thêm vài chiếc Mercedes Benz lái tới. Gần tới cổng, họ bấm còi inh ỏi. Bảo vệ trước cổng vội chạy lên.
“Thưa anh, học viện có quy định, xe không được vào trong”, người bảo vệ gõ cửa sổ.
“Có biết người trên xe là ai không? Mở cửa ngay cho ông”, người tài xế chau mày, quát lớn.
“Thưa anh, vừa rồi sếp Mã cũng tới đây, cũng phải đi bộ vào”, người bảo vệ tỏ ra áy náy.
“Mẹ kiếp”.
Người tài xế điên máu, mở cửa xe ra và gào lên: “Mở cửa ra cho ông”
“Anh làm vậy thì làm khó tôi quá. Ở đây đông người, hi vọng anh có thể tuân thủ quy định”, người bảo vệ tỏ ra bất lực.
Dứt lời...
Bốp! Tiếng bạt tai vang lên rành rọt. Khuôn mặt của người bảo vệ hằn đỏ vết một bàn tay.
Đám đông xung quanh giật mình. Đám phóng viên thì thi nhau chụp ảnh.
“Chụp cái con khỉ mà chụp. Bỏ điện thoại qua một bên, không ông cho tòa soạn của tui bay sụp luôn đấy”, người tài xế gào lên. Đám đông không khỏi chau mày.
“Người này là ai vậy?"
“Ngông cuồng quá”.
“Lẽ nào tưởng mình ghê gớm hơn sếp Mã sao?”
“Đưa hắn lên mạng đi, cho ngã cây luôn”, mọi người tức giận nói.
“Được rồi tiểu Triệu, đừng làm loạn nữa, chúng ta đi vào trong”.
Một giọng nữ vang lên. Sau đó là cửa xe mở ra. Một cô gái tóc ngắn, mặc váy sườm xám màu đen bước xuống. Xung quanh phát ra tiếng kêu ngạc nhiên.
Cô gái có cơ thể hoàn hảo với những đường cong tuyệt mỹ. Ngũ quan tinh tế, lông mày lá liễu, môi đỏ màu anh đào, miệng chúm chím như cánh hoa hồng cùng đôi mắt lấp lánh lạnh lùng khiến cả cơ thể toát lên vẻ kiêu sa những cũng vô cùng ngạo mạn. Cảm tưởng như những người xung quanh chẳng là gì trong mắt cô gái này.
“Cô ấy đẹp quá”.
“Là ngôi sao nào vậy?”
“Chắc không phải. Bao nhiêu người trong giới truyền thông thế này, nếu mà là ngôi sao thì đã bị nhận ra từ lâu rồi”.
“Vậy cô ấy là ai?”
Đám đông đoán già đoán non. Cô gái chỉ bước tới nhìn người bảo v: “Đi thông báo với thần y Lâm rằng Lâm Tâm Lạc của nhà họ Lâm ở Yên Kinh muốn gặp”
“Được! Cô đợi chút", người bảo vệ lập tức nói vào bộ đàm
Một lúc sau, người này quay qua nói: “Thưa cô, cậu Lâm đang đợi cô trong phòng nghỉ ngơi”, người bảo vệ nói.
“Phòng nghỉ? Thần y Lâm cũng biết chọn địa điểm gớm nhỉ”, Lâm Tâm Lạc thản nhiên nói rồi bước vào trên đôi giày cao gót.
Một lúc sau, trong phòng nghỉ, Lâm Tâm Lạc và vài người nhà họ Lâm bước vào. Có vẻ như Lâm Chính vừa mới dậy, còn đang mặc đồ ngủ và ăn sáng.
“Vừa rồi là ai ra tay vậy?”, Lâm Chính hờ hững hỏi. Dứt lời, mấy người nhìn nhau.
“Sao, anh định đánh lại à?”, cô gái nói.
“Tôi có thể không làm vậy. Trừ khi các người không muốn rời khỏi đây”, Lâm Chính vừa nhai bánh vừa nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt.
Cô gái trầm ngâm, sau đó quay qua tát người tài xế bên cạnh.
Bốp! Người tài xế ôm mặt không dám lên tiếng.
Lâm Chính chẳng buồn nhìn: "Cô là người nhà họ Lâm?”
“Lâm Tâm Lạc – Phó đường chủ Tài Quyết Đường”, cô gái ngồi xuống trước mặt Lâm Chính.
“Tài Quyết Đường?”, Lâm Chính chau mày.