TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CH CHƯƠNG 1675: MA!!!

May mà thứ nước này không quá cay mũi nên cô gái có thể chịu đựng được. Thế nhưng cô gái phát hiện ra bên trong lò thuốc còn có một cơ thể khác. Cô gái thề là lúc này đã nhìn thấy cảnh tượng mà cả đời chưa thấy bao giờ.

Cô vừa bóp mũi, nín thở, vừa trố tròn mắt bất động, tưởng chừng như có thể ngất đi được. Tim cô gái đập mạnh, thật chỉ muốn hét thật lớn. Thế nhưng bên ngoài là đám người đang truy tìm nên cô gái phải cố nhẫn nhịn.

Cả cơ thể cô gái run lên bần bật. Đồng thời cảm giác ghê tởm bỗng trỗi dậy. Chẳng trách thứ nước này lại mang màu xanh. Đây chẳng phải là một xác chết sao?

Sao lại có chuyện này chứ? Sao người này lại chết ở đây? Lẽ nào xảy ra án mạng?

Ọe…Cô ta sắp nôn tới nơi và trợn ngược mắt.

Sự sợ hãi đã được đẩy lên tới cực điểm. Thế nhưng bản năng sinh tồn vẫn ra hiệu cho cô ta phải nhịn.

Cô gái lúc này như đang bị tra tấn. Chưa bao giờ cô ta nghĩ rằng mình mạnh mẽ như lúc này và cũng chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ gặp phải tình huống khủng khiếp này.

“Đại ca…không có ai cả?”

“Lẽ nào, nó chạy ra cửa sau?”.

“Hừ, chạy cũng nhanh đấy. Mau đuổi theo”.

“Vâng”, giọng nói của đám đàn ông vang lên, sau đó tiếng bước chân nhỏ dần.

Cô gái nghe thấy vậy lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Đúng lúc này một cảnh tượng khiến cô ta hồn bay phách tán xảy ra.

Thi thể trước mặt đột nhiên mở mắt. Đây có lẽ đã là giới hạn cuối cùng của cô gái. Cô ta không thể chịu đựng thêm được nữa, bèn đứng bật dây, hét lớn.

“Á!”

“Cứu mạng với! Ma!”

Cô gái hoảng loạn, vội lăn ra khỏi lò thuốc, ngã tới mức trầy trượt đầu gối. Nhưng lúc này cô ta không còn cảm thấy đau nữa mà chỉ điên cuồng bỏ chạy.

Thế nhưng cô ta chưa chạy được mấy bước thì đã đập mạnh vào một cơ thể khác và ngã ra đất. Cô ta ngẩng đầu lên. Đó chính là đám người đang đuổi theo chính mình.

“Á”.

Cô gái sợ hãi vội bò giật lùi. Bỗng cô ta nhớ ra điều gì đó bèn chỉ vào lò thuốc bên cạnh và hét lớn: “Có ma, bên đó có ma, mau chạy đi”.

“Ma sao?", cả đám nhìn nhau rồi bật cười.

“Con nhóc, lúc này rồi mà còn dám nói láo à. Đi theo bọn tao, không là sẽ được nếm mùi đấy”.

Người đàn ông cười lạnh, túm tóc cô gái và nhấc lên. Cô gái đau tới mức la hét, nước mắt rơi dài.

Người đàn ông đang định rời đi thì phát hiện đồng bọn của mình bị đứng hình. Tất cả đều trố tròn mắt, bàng hoàng.

“Mấy đứa làm sao thế? Còn không mau về? Gặp người lạ là lại rắc rối bây giờ!”, người đàn ông lầm bầm.

Thế nhưng đồng bọn của hắn mặc kệ. Người đàn ông cũng vô thức cảm nhận được điều gì đó không ổn.

Hắn quay qua nhìn và cũng trố tròn mắt.

Trong cái lò đang sôi kia, một cơ thể lõa lồ từ từ đứng dậy. Người đàn ông trông vô cùng đẹp trai nhưng cũng tà mà khủng khiếp. Anh nhắm mắt, đứng dậy rồi từ từ mở mắt ra với con ngươi màu đỏ máu.

“Đây là ai vậy?”, người đàn ông sững sờ nhìn và lầm bầm.

“Ma! Anh ta là ma! Anh ta ở trong nước đó, giờ mới bước ra, là zoombie đấy, chạy đi”, cô gái run rẩy nói.

“Con nhỏ này, câm mồm”, người đàn ông chửi và tát cô ta.

Bốp! Cô gái bị tát ngã ra đất, trên mặt hiện rõ cả vết bàn tay.

“Tao sống bằng này rồi, không bao giờ tin trên đời có ma. Nhất định đó là người”.

Nói xong, người đàn ông lấy ra một con dao: “Để xem nó có máu hay không là biết ngay nó là người hay ma thôi”.

“Đại cả, cẩn thận”, mấy tên khác hô lên. Bọn chúng không dám tiến lên trước, chỉ lùi lại. Rõ ràng là bọn chúng không tin lời của người đàn ông kia.

Dù sao thì ở một công xưởng hoang vu thế này, có một người bước ra từ một cái lò, toàn thân ướt nhẹp, mặt trắng nhợt thế kia, cộng thêm tiếng kêu của cô gái vậy không phải ma thì là gì?

Bất lực, người đàn ông gào lên và cầm dao lao về phía trước: “Mày chết đi cho ông”.

Tiếng gầm vang lên, người đàn ông đâm con dao tới. Lúc này, Lâm Chính vẫn còn đang hoang mang, anh chỉ vô thức chộp kẹp lấy con dao và bẻ mạnh Con dao sắc bén bị bẻ cong.

Lần này thì cả đám đã tin thật rồi. Chúng hét toáng lên: “Ma!!!”

Đọc truyện chữ Full