Lại có ruồi nhặng đến làm phiền Tô Nhu sao?
Lâm Chính nhíu mày, nhưng cũng rất tò mò.
Anh thừa nhận ở Giang Thành, danh tiếng của hai chữ "Lâm Chính" rất tệ, nhưng ai cũng biết Tô Nhu được "thần y Lâm" nhìn trúng.
Tuy có người rất thích cái đẹp, nhưng chắc là không ai có gan cướp phụ nữ với "thần y Lâm" mới phải.
Sao tên khốn này lại to gan chạy đến đây hái hoa như vậy chứ?
"Anh Chu, mong anh hãy tự trọng, chồng tôi đang ở ngay đây", sắc mặt Tô Nhu sa sầm, lạnh lùng nói.
"Chồng cô?", người đàn ông nho nhã ngoảnh sang nhìn Lâm Chính, sau đó bật cười: "Tôi nhớ ra rồi, chính là Lâm Chính, thằng ở rể nổi tiếng Giang Thành đúng không? Không sao, nếu chồng cô cũng ở đây thì chúng ta cùng đi ăn".
Mọi người đều kinh ngạc.
"Anh Chu, tôi không rảnh đùa giỡn với anh! Làm phiền anh tránh ra, đừng quấy rối tôi nữa!", Tô Nhu sẵng giọng quát.
"Quấy rối? Cô Tô, tôi vẫn luôn nói chuyện nghiêm túc với cô, nhưng cô lại không cho tôi cơ hội! Tôi quấy rối gì nào?", người đàn ông họ Chu nheo mắt cười nói.
"Anh đến tìm tôi, không nói chuyện công việc, cũng không nói chuyện công, anh muốn nói gì với tôi?", Tô Nhu hừ mũi.
"Cô yên tâm, không phải nói chuyện tình cảm, tôi đến nói với cô chuyện về thần y Lâm", anh ta mỉm cười nói.
Tô Nhu nghe thấy thế, cả người run rẩy.
Lâm Chính ở bên cạnh cũng vô cùng kinh ngạc, quay sang nhìn người đàn ông.
"Nói chuyện ở đây không tiện, đi thôi cô Tô, tôi đã đặt bàn rồi, cả hai vợ chồng cô cùng đi đi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện".
Người đàn ông cười nói rồi xoay người rời đi.
Sắc mặt Tô Nhu lúc đỏ lúc trắng, chần chừ một lúc mới định đi theo.
"Tiểu Nhu, em đừng đi, để anh đi xem thế nào", Lâm Chính trầm giọng nói.
"Chuyện liên quan đến thần y Lâm, em vẫn nên hỏi rõ ràng thì hơn".
Tô Nhu nhỏ giọng đáp rồi nhanh chân đi theo.
Lâm Chính bất lực.
Người đàn ông đã đặt bàn ở nhà hàng đối diện công ty, ba người băng qua đường rồi vào trong dùng bữa.
Hình như anh ta rất thích đồ ăn của nhà hàng này, tuy bàn ăn không lớn, nhưng gọi đầy cả một bàn, rồi nhanh chóng cầm đũa gắp.
Anh ta ăn rất nhanh, nhưng động tác lại nho nhã, không thô lỗ chút nào, cộng thêm khuôn mặt tuấn tú, khiến mấy cô gái độc thân trong nhà hàng bắt đầu liếc mắt đưa tình.
Nhưng Lâm Chính và Tô Nhu không hề động đũa.
"Sao hai người không ăn? Không hợp khẩu vị sao?", người đàn ông mỉm cười hỏi.
"Anh Chu, anh năm lần bảy lượt đến công ty tìm tôi, rốt cuộc là vì chuyện gì? Vừa nãy chẳng phải anh nói có chuyện liên quan đến thần y Lâm muốn nói với tôi sao? Bây giờ anh có thể nói rồi chứ?", Tô Nhu trầm giọng hỏi.
"Ồ... Xin lỗi, tôi thích đồ ăn ở nhà hàng này quá".
Người đàn ông lau miệng, uống một ngụm rượu vang, mỉm cười nho nhã đáp: "Thực ra cũng không phải là chuyện gì phức tạp, tôi chỉ muốn nói cho cô biết, thần y Lâm của cô sắp chết rồi".
"Chết?".
Lâm Chính và Tô Nhu đều giật nảy mình.
"Anh Chu, anh đang nói bậy bạ cái gì vậy?".
"Cô Tô, cô không phải là người trong giới võ đạo nên không biết rõ chuyện này. Chắc cô cũng xem livestream nhỉ? Cô biết chuyện bộ phim "Chiến Hổ 2" do thần y Lâm đầu tư đổi vai nữ chính chứ?".
"Đương nhiên là biết rồi, thực ra nữ chính trước đó là chị họ tôi, nhưng không biết tại sao lại bị đạo diễn Tống thay đổi".
"Ha ha, thần y Lâm dám không đổi sao? Cô có biết nữ chính hiện giờ là ai không?".
"Là ai?".
"Kẻ thù của thần y Lâm! Hơn nữa... còn là người mà thần y Lâm không đối phó được!", người đàn ông nhỏ giọng cười nói.
Tô Nhu ngây người nhìn anh ta, đầu óc hỗn loạn.
Hiển nhiên cô vẫn chưa tiêu hóa hết những lời anh ta nói.
Gì mà nữ chính là kẻ thù?
Gì mà thần y Lâm sắp chết?
Rốt cuộc anh ta đang nói gì vậy?
Chắc không phải anh ta bị điên đấy chứ?
Tô Nhu có chút tức giận, nghiêm túc nói: "Anh Chu, nếu anh đến gặp tôi để đùa giỡn thì rất xin lỗi, tôi không rảnh để đùa với anh. Bữa cơm này coi như tôi mời, anh cứ ăn thong thả. Lâm Chính, chúng ta qua chỗ khác ăn".
"Ừm".
Lâm Chính đứng dậy.
Nhưng người đàn ông vẫn rất bình tĩnh, cười nói: "Cô Tô Nhu, cô Tô Dư là chị họ của cô, cũng quen biết Chủ tịch Lâm, thậm chí mối quan hệ rất thân thiết. Tại sao anh ta lại đột ngột rút Tô Dư, để một cô gái lai lịch bất minh làm nữ chính chứ? Hơn nữa từ đầu đến giờ, nữ chính này chưa bao giờ rời khỏi ống kính livestream. Cô ta vừa rời khỏi ống kính đã xảy ra vụ nổ ở khách sạn Hoành Dạ. Lẽ nào cô chưa từng nghĩ đến những chuyện này? Lẽ nào cô thực sự tin vào lời giải thích của Phòng Quan hệ Công chúng của Dương Hoa, mà không tự suy ngẫm sao?".
Anh ta vừa dứt lời, Tô Nhu liền khựng lại, đôi mắt hơi mở to.
"Tiểu Nhu, đây là chuyện của thần y Lâm, em mặc kệ đi, thần y Lâm sẽ giải quyết được, chúng ta đi thôi!".
Lâm Chính lập tức bước tới khuyên nhủ.
Nhưng ngay sau đó, người đàn ông bỗng bật cười.
"Đúng là một thằng vô dụng ăn bám! Giờ phút này anh vẫn nghĩ cho tình địch của anh được à? Lâm Chính, anh tưởng anh được yên thân sao? Tôi nói cho anh biết, anh cũng sắp tiêu đời rồi!".
"Anh nói cái gì?".
Sắc mặt Lâm Chính trở nên lạnh lẽo, ngoảnh sang nhìn anh ta: "Ai sắp tiêu đời?".