TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 1832: KHÔNG CÒN NHIỀU THỜI GIAN

Lâm Chính phát lực, siết mạnh cổ cốc chủ. Cổ của bà ta biến dạng.

Lúc này anh mặc kệ tất cả. Dù có hàng ngàn người đang xem thì anh cũng phải giết bằng được. Cốc chủ không chết, Giang Thành sẽ gặp nguy hiểm. Và những người bên cạnh anh cũng sẽ không được yên.

Hôm nay không giết bà ta thì lần sau chắc chắn bà ta sẽ dồn lực giết anh. Vậy thì ra tay trước đi. Còn hậu quả thế nào thì anh mặc kệ.

Nắm ngón tay siết mạnh khiến cố chủ bị ngạt thở. Bà ta điên cuồng giãy giụa, tay chới với cào về phía Lâm Chính như muốn xé rách anh ra.

Rẹt rẹt…Âm thanh man rợ vang lên. Nhưng dù bà ta có cố gắng thế nào cũng không thể cào rách được da của Lâm Chính. Lúc này Lâm Chính đang kích hoạt cơ thể thần võ, còn bà ta thì chẳng khác gì một con cá nằm trên thớt.

“Chuyện gì vậy?”

“Họ đang quay phim phải không?"

“Cô Tiêu nhìn có vẻ đau đớn quá”.

Những người xem trực tiếp cảm thấy hoang mang. Có những người cho rằng bọn họ đang đóng phim, nhưng phần lớn cảm thấy hình ảnh quá chân thực, nếu chỉ là quay phim thì không thể nào trông thật đến như thế.

Cốc chủ thì đang sợ hết hồn. Bà ta cảm thấy mình còn ngây thơ quá. Tới lúc này rồi, Lâm Chính còn quan tâm tới những thứ khác làm gì chứ? Đương nhiên là anh sẽ dồn toàn lực xử lý bà ta rồi.

Nghĩ tới đây, bà ta cuống cả lên, lập tức kêu gào thảm thiết, cố gắng đấm về phía Lâm Chính.

Rầm!

Rầm!

Lần này, từng cú đấm của bà ta đều chứa sức mạnh kinh hồn, khiến cả mặt đất cũng phải rung chuyển. Lâm Chính không hề lùi bước, anh gầm lên, định siết chết bà ta.

Cư dân mạng bàng hoàng. Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cùng vẻ mặt đau đớn như sắp chết của cốc chủ thì bọn họ hoảng sợ.

Thật sự là đang đóng phim sao? Vậy thì bộ phim này có đáng sợ quá không?

Đúng lúc này..

Hồng Nhan Cốc đã thi triển một thủ đoạn gì đó mà khiến cơ thể bà ta nổ tung ra. Lâm Chính bị đám máu che mắt phải lùi lại. Chiếc điện thoại bị hỏng, lập tức ngừng phát trực tiếp.

Đợi đến khi Lâm Chính đứng vững lại thì phát hiện Hồng Nhan Cốc đã thoát khỏi sự kìm kẹp của anh và bỏ chạy.

“Đuổi theo”, Lâm Chính gào lên, dẫn người đuổi theo.

“Đừng hòng động vào cốc chủ”, tiếng gào vang lên. Người của Hồng Nhan Cốc không biết từ đâu lao ra. Đi đầu chính là Thánh Nữ.

Hóa ra Thánh Nữ đã nhận được tin và tới Giang Thành viện trợ. Vừa nãy vô tình thấy đoạn livestream về cốc chủ nên cô ta đã xác định vị trị và vội lao tới đây.

Bị Thánh Nữ ngăn lại thì dù Lâm Chính muốn đuổi theo cốc chủ cũng khó. Đám người Tào Tùng Dương, Nguyên Tinh cũng đã có mặt, họ lập tức giao chiến với người của Hồng Nhan Cốc. Đợi đến khi Lâm Chính phá được vòng vây thì cốc chủ đã cao chạy xa bay rồi.

“Chết tiệt”, cốc chủ bỏ chạy, Nguyên Tinh hậm hực.

“Không sao, ít nhất thì chúng ta cũng đã cầm cự được. Lập tức xử lý cho những người bị thương, thu dọn hiện trường, cử người đi tìm tung tích của bà ta”, Lâm Chính nói.

“Vâng giáo chủ”.

Rầm! Cánh cửa được đóng lại. Một cơn gió lướt ra khỏi Giang Thành. Thánh Nữ dìu cốc chủ lên một chiếc xe đã sắp xếp từ trước.

Nhìn cơ thể toàn máu của bà ta, Thánh Nữ cảm thấy không tin vào mắt mình. Đây lẽ nào là cốc chủ bất bại của họ sao?

“Cốc chủ không sao chứ?”, Thánh Nữ thận trọng hỏi.

“Không sao! Tôi đã quá khinh suất, để trúng kế của thần y Lâm. Khốn nạn thật!”

Cốc chủ bặm môi, đôi mắt chuyển sang màu đỏ rực. Những vết thương không ngừng chảy máu. Bà ta ho khù khụ.

“Cốc chủ bớt giận. Thần y Lâm vốn giảo hoạt, cốc chủ không nhận biết được là điều đương nhiên. Lần sau ra tay, nhất định sẽ khiến anh ta chết không có đất chôn”.

“Lần sau ư? Hừ, tôi vốn tu tiên nên tâm không được có tạp niệm. Vậy mà thần y Lâm đã khiến tôi sinh tâm ma, ăn ngủ không yên, không thể nào bước vào được con đường tiên đạo. Hơn nữa thủ đoạn của kẻ này vô cùng quỷ dị, không thể cứ kéo dài tình hình được. Tôi phải giết chết cậu ta trong thời gian ngắn nhất có thể. Nếu không hậu họa sẽ khôn lường..”, cốc chủ bặm môi.

“Ý của cốc chủ là...”.

“Tôi phải sử dụng cấm thuật đó. Cô lập tức sắp xếp lấy 3000 người cho tôi. Nhớ là phải phù hợp với tiêu chuẩn đấy”, cốc chủ trầm giọng.

“Điều này...”, Thánh Nữ do dự.

“Sao? Có vấn đề gì à?”, cốc chủ quay qua nhìn cô ta bằng ánh mắt sắc lẹm.

Thánh Nữ lắc đầu: “Không phải, cốc chủ…tối sẽ sắp xếp ngay”.

“Vậy thì tốt”.

“Vậy chúng ta quay về cốc trước thôi”.

“Quay về cốc? Cô tìm chỗ nào không có người ở Giang Thành để tôi nghỉ ngơi là được. Phải rồi, 3000 người đó cô cũng phải tìm cách bí mật đưa tới chỗ tôi”, cốc chủ nói.

“Cái gì? Ở đây sao?”, Thánh Nữ bàng hoàng.

“Có vấn đề gì à?”

“Cốc chủ, nếu sử dụng cấm thuật đó ở Giang Thành mà để lộ ra thì kết cục không biết sẽ tệ tới mức nào”.

“Bớt nói nhảm lại. Bảo cô làm thì cô cứ làm đi. Một khi có cấm thuật gia trì, có sức mạnh của thần tiên thì tới khi đó tôi sẽ giết thần y Lâm được ngay, ai còn cản nổi tôi chứ”

“Cốc chủ”.

“Giờ cô lập tức điều người đi! Nhanh!”, cốc chủ không muốn nghe thêm. Thánh Nữ không dám cãi lại. Thế là Hồng Nhan Cốc bắt đầu điều động người đi xử lý.

Lâm Nhược Nam lúc này cũng lập tức gọi điện cho Lâm Chính.

"Sao? Tìm 3000 người tới Giang Thành? Hơn nữa...một nửa là đều mới gia nhập vào Hồng Nhan Cốc? Một nửa là bị bắt sao?", Lâm Chính chau mày.

"Đúng vậy! Lâm Chính, chắc chắn Hồng Nhan Cốc có kế hoạch gì đó! Anh phải cẩn thận đấy", Lâm Nhược Nam vội nói.

"Có biết họ đang ở đâu không?"

"Vị trí cụ thể thì không rõ, nghe nói là điều động cả máy bay riêng đưa cốc chủ tới đó! Giờ bay rồi..."

"Vội vàng tới vậy cơ à?", Lâm Chính chau mày, gật đầu: "Tôi biết rồi. Nhược Nam, cô có thể đưa người rút khỏi Hồng Nhan Cốc được rồi đấy!"

"Rút sao? Tại sao?"

"Hồng Nhan Cốc...chắc là không còn tồn tại được

bao lâu nữa đâu".

Đọc truyện chữ Full