TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2138 CHIẾN ĐẤU!”.

Hành lang loạn cào cào bỗng trở nên yên tĩnh sau tiếng nói đó.

Nhiều người nhìn về phía nơi bắt nguồn tiếng nói.

Một người đàn ông hơi béo mặc đồng phục võ thuật đến trước mặt Nakagawa, Akutagawa và các đại biểu nước láng giềng.

Các phóng viên lập tức quay ống kính về phía người đàn ông hơi béo.

Ánh sáng không ngừng lóe lên.

Người đàn ông trông khoảng hơn năm mươi tuổi, vóc dáng không tính là tốt lắm, hai tay cũng không thô to, không giống với người luyện võ, nhưng quần áo trên người lại khiến ông ta không giống như người ngoài nghề.

“Ông vừa nói gì?”, Akutagawa kỳ quái nhìn người đó.

“Tôi nói, tôi sẽ khiêu chiến với cậu tal”, người đàn ông hơi béo chỉ vào mũi Nakagawa, nhấn từng chữ một.

“Cái gì? Chỉ dựa vào ông?”, Akutagawa hơi ngạc nhiên.

Gã cũng là người luyện võ, đối thủ có nần tảng võ thuật hay không, gã nhìn ra được.

Người đó không có cơ bắp, ngược lại có quá nhiều mỡ, bụng rất to, toàn thân phát tướng... Chỉ dựa vào ông ta? Gã cảm thấy mình có thể đánh bại ông ta chỉ bằng một ngón tay, đừng nói là Nakagawal

“Cậu xem thường tôi?”, người đàn ông hơi béo. lạnh lùng nói: “Mặc dù tôi đã lớn tuổi, người hơi béo, nhưng tôi muốn đánh bại cậu dễ như trở bàn tay, không phí chút sức lực nào!”.

“Đánh bại tôi? Thật nực cười, ông dựa vào đâu đánh bại tôi?”, Akutagawa hừ giọng.

“Chỉ dựa vào tôi là truyền nhân duy nhất của khí tông Hoa Sơn! Người thu gom bảy cây roi Bạo Phong! Như vậy có đủ chưa?”, người hơi béo hét lớn.

“Cái gì? Khí tông Hoa Sơn?”.

“Hình như đó là môn phái rất lâu đời!”.

“Bảy cây roi Bạo Phong lại là cái gì?”.

“Cảm giác rất lợi hại!". Người xung quanh sục sôi, bàn tán xôn xao.

Ống kính quay lại từng hành động lời nói của người đàn ông, theo tiếng khiêu chiến của ông ta vang lên, cư dân mạng bắt đầu thảo luận về người này.

“Tôi biết người đó, hình như là Hồn Quốc Bảo mở võ quán ở ngoại ô phía Nam Yên Kinh. Mặc dù Hồn Quốc Bảo đã mở võ quán, nhưng lại không có đồ đệ, có người nói ông ta hoàn toàn không biết võ công, mở võ quán chỉ để lừa học phí!”.

“Đùa gì chứ? Không biết võ công mà dám khiêu chiến với Nakagawa? Ông ta chán sống rồi à? Theo tôi thấy, người này chắc chắn là cao thủ tuyệt đỉnh ở

ẩn trong thành phố, vì không chịu được võ thuật của nước ta bị người ta giãm đạp nên mới đứng ral”.

“Có lý! Nhất định là vậy!”.

“Chúng ta xem xem Hồn đại sư làm sao dạy dỗ đám hề ở nơi chật hẹp đó đi!”.

“Để bọn họ biết sự lợi hại của khí đạo trong võ thuật nước lớn chúng ta!”.

“Hồn đại sư cố lên!”.

“Dạy dỗ hẳn đi!" “Cố lên!”.

Nhiều người hò hét, trên mạng cũng có nhiều người cổ vũ cho Hồn Quốc Bảo.

Thời khắc đó, Hồn Quốc Bảo giống như trở thành cứu tinh của giới võ thuật trong nước!

Hồn Quốc Bảo cũng không khách sáo, hô lên với máy quay: “Chào mọi người, tôi là Hồn Quốc Bảo, truyền nhân đời thứ mười tám của chân khí hỗn nguyên ý tượng thiên cấp. Tôi đã mở một võ quán ở số 108 đường Thập Nguyên ngoại ô phía Nam Yên Kinh, giữ gìn võ thuật của nước ta! Chúng tôi không chối từ việc nghĩa. Nếu các vị muốn học võ, có thể đến đó tìm tôi, tôi sẽ truyền dạy võ học khí đạo chân chính cho mọi người!”.

Sau những lời nói đó, mọi người đều sững sờ.

“Sao nghe cứ như Hồn Quốc Bảo đang cho mình ấy nhỉ....

“Không lẽ là cố ý kiếm danh tiếng?”. “Chắc không đến nỗi, khiêu chiến với Nakagawa

là lấy mạng ra cược, Hồn Quốc Bảo không đến nỗi không cần mạng sống nữa chứ?”.

Những tiếng nói xì xầm vang lên.

Nhưng Nakagawa và Akutagawa lại không có hứng thú lãng phí thời gian thêm nữa.

“Ông muốn khiêu chiến với anh Nakagawa thì đương nhiên chúng tôi sẽ cho ông cơ hội. Nhưng anh Nakagawa sẽ không ở Yên Kinh quá lâu, ba ngày sau anh ấy sẽ bay đến Thượng Hỗ khiêu chiến với võ giả ở đó. Anh Nakagawa định đánh bại toàn bộ cao thủ võ thuật ở trời Nam đất Bắc nước các ông trong vòng một tháng! Cho nên, nếu ông muốn khiêu chiến với anh Nakagawa, chúng ta có thể sắp xếp nơi so đấu ngay lập tức!”, Akutagawa nói thẳng.

Mọi người nghe xong đều tức đến mức run người, vô cùng giận dữ.

“Thật là kiêu căng! Hồn đại sư, hấy dạy cho hẳn một bài học đi!”.

“Đánh cho bố mẹ hắn không nhận ra luôn đi!”.

“Dạy cho đám người không biết điều đó một bài

học!

“Cho bọn họ biết sự lợi hại của võ thuật nước tai".

“Hồn đại sư, lên đi!”. “Chiến đấu!”.

Mọi người sục sôi ý chí, nhao nhao hô hào. Ngay cả các bác sĩ y tá trong bệnh viện cũng không nhìn nổi nữa, lớn tiếng hét, hi vọng Hồn Quốc Bảo ra tay.

Nhưng... Hồn Quốc Bảo đang được mọi người chú ý lại lắc đầu, bình tĩnh nói: “Hôm nay không được, chúng ta muốn đánh thì phải đổi ngày khác!

“Đổi ngày khác? Thế thì khi nào được?”.

“Giờ này năm sau!”, Hồn Quốc Bảo đáp.

Đọc truyện chữ Full