TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2441 “BỎ CUỘC À?”

Không ai ngờ, cuộc tranh giành kim cương Thái Vũ này còn thu hút cả thiên kiêu hạng ba tới.

Mọi người trợn mắt nhìn, tim đập loạn xạ, bọn họ dán mắt vào người bước ra từ nơi kinh thiên động địa, nhất thời đông cứng.

Thái Thương Long là một người đàn ông cường tráng cao hơn hai mét.

Thân trên anh ta cởi trần, mặc quần dài, tóc dài với áo choàng màu trắng bạc tung bay trong gió, cơ thể đẹp như thiên thần, trên người có một hình xăm mãng long màu trắng xanh, nhìn rất sống động, khiến người khác khiếp sợ.

Mà thứ làm người ta ghê rợn nhất chính là khí tức của anh ta.

Thái Thương Long bước tới, tuy có rất nhiều người nhưng không ai dám nhìn thẳng.

Cũng có người hai chân mềm nhũn, gần như quỳ xuống lạy.

Đây là khí thế của người ở trên!

Là loại khí thế khiến lòng người phải quy phục.

“Thiên kiêu hạng ba, quả nhiên là danh bất hư truyền!”

“Trời đất ơi, tôi... tôi có cảm giác mình sắp quỳ xuống luôn rồi”.

Bên kia, thanh niên mặt trắng run rẩy nói chuyện với người đàn ông mặc kiếm phục.

Những người khác cũng không khá hơn hai người này là bao.

Mọi người kinh ngạc nhìn Thái Thương Long đang đi tới, ai ai cũng sợ hãi lùi lại, không dám tới gần.

Bắc Hiên Trường Không khẽ nhíu màu, sau đó lại nhanh chóng giãn ra, tươi cười rạng rỡ bước nhanh tới nghênh đón.

Hắn vừa bước tới lập tức cúi người ôm quyền.

“Bắc Hiên Trường Không kính chàoThái thiên kiêu! Lần đầu được gặp Thái thiên kiêu, quả nhiên có tướng mạo người trời, uy vũ phi thường, đúng là phước ba đời!”, Bắc Hiên Trường Không cười nói.

“Ồ?”

Thái Thương Long nhìn sang bên cạnh, liếc nhìn Bắc Hiên Trường Không, lạnh nhạt nói: “Bắc Hiên? Thế gia Bắc Hiên phải không? Thế nào? Anh cũng muốn kim cương Thái Vũ à?”

“Ha ha ha, Thái thiên kiêu đừng lo, tôi tới đây đơn giản chỉ để quan sát thế giới, mở rộng tầm mắt, kết bạn qua lại, mặt khác là để học hỏi kinh nghiệm, mở rộng kiến thức, đâu dám tranh giành kim cương Thái Vũ quý hiếm kia? Bảo vật quý hiếm đương nhiên sẽ xứng với anh hùng tuyệt thế như anh!”, Bắc Hiên Trường Không cười to.

Nịnh nọt vừa đủ.

Thái Thương Long cũng không nói gì, khuôn mặt bình tĩnh, không tỏ vẻ vui buồn, cũng không đáp lại Bắc Hiên Trường Không, chuẩn bị đi tới thần miếu Thái Vũ.

Anh ta không liếc nhìn những người xung quanh.

Trong mắt anh ta, những người này chẳng khác gì lũ kiến!

Dù sao anh ta cũng là thiên kiêu hạng ba!

Là nhân vật xếp thứ ba trong bảng thiên kiêu.

Mà ba người đứng đầu trong bảng thiên kiêu, ai ai cũng là thần thoại!

Bắc Hiên Trường Không cũng không thấy xấu hổ, mỉm cười đi theo, nói chuyện phiếm với Thái Thương Long.

Rõ ràng, hắn muốn nắm chắc cơ hội kết bạn với Thái Thương Long.

Nếu được một vị cao thủ trẻ tuổi hỗ trợ, sau này thế gia Bắc Hiên của hắn sẽ có tiền đồ vô hạn.

Nhiều người thấy thế cũng lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ.

Bọn họ cũng muốn kết bạn với người mạnh, nhưng người như thế sẽ không liếc mắt tới bọn họ một cái, hơn nữa phải là kẻ yêu nghiệt như Bắc Hiên Trường Không mới có thể lọt vào mắt thần, mặc dù so với thiên kiêu thì kẻ yêu nghiệt cũng không đáng nhắc tới.

Sự xuất hiện của Thái Thương Long làm nhiều người nhụt chí.

Có người đáng sợ như vậy tham gia, bọn họ cũng không thể với tới kim cương Thái Vũ được nữa.

“Haiz, xem ra là một chuyến tốn công vô ích!”, Thiên Diệp cũng thở dài, vẻ mặt sầu khổ.

“Tại sao?”

Lâm Chính nghiêng đầu: “Bỏ cuộc à?”

“Không thế thì sao? Chẳng lẽ chúng ta lại đấu với thiên kiêu?”, Thiên Diệp lắc đầu nói.

“Tôi cũng là thiên kiêu mà”.

“Nhưng cậu ta là thiên kiêu hạng ba đấy, thần y Lâm, tôi biết cậu lợi hại, nhưng thiên kiêu hạng ba không phải là người mà chúng ta có thể đối phó! Nếu đánh không lại không chỉ đơn giản là chết, mà là trở thành kẻ thù của thiên kiêu!”, Thiên Diệp trịnh trọng nói.

Đọc truyện chữ Full