TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2454 PHÁT HIỆN RA RỒI À?”

“Cứu Vệ sư đệ!”.

Đệ tử lớn tuổi hét lên: “Tử Huyền Kiếm Trận!”.

“Mở!”.

Những người khác hét lên, ngay sau đó, mọi người xoay tròn tản ra xung quanh, kiếm ảnh trùng điệp, những luồng kiếm quang như tia chớp đột nhiên lóe lên, chém mạnh lên người Thái Thương Long.

Nhưng cơ thể Thái Thương Long quá rắn chắc, cũng có sức mạnh của tiên thiên cương khu. Khi đao kiếm của mọi người chém tới lại chỉ có thể để lại những dấu vết nhàn nhạt trên người anh ta.

Hoàn toàn không chém rách da thịt của anh ta được!

“A!”.

Thái Thương Long hét lên, hai cánh tay dùng sức, muốn xé xác Vệ Tân Kiếm.

Nhưng dù anh ta có dùng sức thế nào cũng không thể xé xác Vệ Tân Kiếm được.

Vệ Tân Kiếm cũng có vẻ vô cùng đau đớn. Mặc dù độ mạnh xác thịt có thể kháng cự được sức mạnh của Thái Thương Long, nhưng loại cảm giác bị xé xác vẫn tồn tại.

Vì Thái Thương Long tập trung toàn bộ sức mạnh lên người Vệ Tân Kiếm, dẫn đến sức mạnh thân thể không theo kịp, tiên thiên cương khu xuất hiện sự buông lỏng.

“Cơ hội tốt!”.

“Chém vào chỗ hiểm của hắn!”.

Người của Tử Huyền Thiên ý thức được điều này, lập tức hét lên, ai nấy dùng hết sức mạnh chém về phía anh ta.

Cuối cùng!

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt…

Tiếng da thịt bị cắt rách vang lên.

Thái Thương Long không chịu được, đẩy Vệ Tân Kiếm ra, không ngừng lùi về sau.

Đợi anh ta lùi đến nơi an toàn, cúi đầu nhìn mới phát hiện trên người mình có đến mấy vết kiếm đâm, máu chảy đầm đìa.

“Khốn nạn!”.

Anh ta nghiến răng gào lên.

Không ngờ hôm nay lại bị đám người hữu danh vô thực này làm bị thương!

Nhưng điều làm anh ta ngạc nhiên là thân xác của những người này!

Vì sao… thân xác của bọn họ lại có thể mạnh đến như vậy?

Vì sao?

Rốt cuộc sao bọn họ làm được?

Thái Thương Long cực kỳ khó hiểu.

Đột nhiên đường nhìn anh ta dừng trên người Vệ Tân Kiếm, cuối cùng anh ta đã liếc thấy ánh sáng lấp lánh trên cổ Vệ Tân Kiếm.

“Châm bạc?”.

Thái Thương Long kêu lên.

“Ồ? Phát hiện ra rồi à?”, Lâm Chính nói.

“Hóa ra là anh giở trò?”, Thái Thương Long không tin nổi.

“Không sai! Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chỉ mấy cây châm bạc mà anh đã không chịu nổi nữa sao? Thiên kiêu hạng ba? Đúng là khiến người ta thất vọng!”.

Lâm Chính thản nhiên nói, đột nhiên lấy một túi châm từ thắt lưng ra, rút châm bạc trong đó.

Nhìn lại thì đến hơn một trăm cây!

Sau đó anh ném về phía Vệ Tân Kiếm và những người của Tử Huyền Thiên.

Vèo vèo vèo…

Châm bay như mưa, tất cả châm lên người của nhóm người Tử Huyền Thiên.

Trong nháy mắt, khí tức của nhóm người Tử Huyền Thiên tăng vọt, trên người ai nấy để lộ sát khí, trở nên vô cùng đáng sợ.

Thái Thương Long kinh ngạc, liên tục lùi về sau, nhìn sự biến hóa của bọn họ với vẻ mặt không tin nổi, sau đó lại ngạc nhiên nhìn Lâm Chính.

Đột nhiên anh ta như nghĩ tới điều gì, chỉ vào Lâm Chính gào lên: “Anh là thần y Lâm! Anh là thần y Lâm ở Giang Thành!”.

Cuối cùng Thái Thương Long cũng đã nhớ ra, vị này là thần y Lâm ở Giang Thành!

Anh ta từng gặp thần y Lâm, thảo nào lại có cảm giác quen thuộc như vậy.

Đối mặt với y võ mạnh như anh, trong lòng Thái Thương Long cũng không có tự tin!

“Không ngờ anh lại nhận ra tôi! Xem ra con người tôi cũng có chút danh tiếng ở bên ngoài nhỉ!”, Lâm Chính hơi bất ngờ.

Thái Thương Long cắn răng, ánh mắt lạnh băng, nghiêm túc nói: “Thần y Lâm, thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong tình huống này. Nhưng không sao, nếu đã là tranh chấp, anh và tôi sẽ có một người phải chết, tôi tới vòng sau đợi anh!”.

Nói xong, Thái Thương Long đột nhiên quay đầu, thế mà lại chạy đi mất!

Đọc truyện chữ Full