TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2486 CẬU Ở ĐÂY ĐỢI!”.

“Đồ đệ!”.

Thần Nữ Thái Vũ rơi nước mắt, ôm chặt lấy chàng trai trẻ tuổi, nước mắt rơi lã chã.

“Sư phụ… Con… Con chưa chết sao?”, người đàn ông trẻ tuổi yếu ớt hỏi.

“Sao con lại chết được? Có sư phụ ở đây, sư phụ nhất định sẽ cứu con!”, Thần Nữ Thái Vũ cười nói, nước mắt lại không kìm chế được.

“Sư phụ thật tốt với con!”.

Người đàn ông trẻ tuổi lộ ra nụ cười.

Lâm Chính lại điều trị một phen, người đàn ông trẻ tuổi ngủ thiếp đi.

“Tiếp theo điều dưỡng cho tốt là được, vừa vặn gần đầy có không ít thảo dược, có vài vị thuốc chuyên giải độc. Hơn nữa còn có thi thể của Cửu Thải Độc Mãng ở đây, muốn loại trừ độc tố trong cơ thể anh ta rất đơn giản. Yên tâm đi, không bao lâu nữa, đồ đệ của bà sẽ có thể hoạt bát khỏe mạnh xuất hiện trước mặt bà”, Lâm Chính vừa thu châm vừa cười nói.

“Được! Được!”.

Thần Nữ Thái Vũ lau nước mắt.

Chốc lát sau, người đàn ông trẻ tuổi được khiêng đến phòng trong nghỉ ngơi.

Lâm Chính thở phào một hơi, nói với Thần Nữ: “Sao? Y thuật của tôi không tệ chứ?”.

“Thật không ngờ cậu còn trẻ mà lại có y thuật trác tuyệt như vậy, xem ra thiên phú của cậu không thua kém gì đệ tử tôi”, Thần Nữ Thái Vũ điều chỉnh lại cảm xúc, nhìn Lâm Chính nói.

“Thần Nữ đại nhân quá khen, bây giờ… có phải bà có thể thực hiện lời hứa rồi không?”, Lâm Chính hỏi.

Thần Nữ Thái Vũ do dự, cuối cùng vẫn quay người đi.

“Cậu ở đây đợi!”.

Bà ta nói xong thì đi vào phòng trong.

Thiên Diệp và Thái Thương Long nhìn mà hết sức khó hiểu.

“Thần y Lâm, sách cổ của tổ tiên thần miếu Thái Vũ quan trọng với cậu vậy sao? Thậm chí khiến cậu không tiếc mạo hiểm?”, Thiên Diệp không nhịn được hỏi.

“Ông cảm thấy phẩm cấp của số đan dược tôi đã uống lúc thí luyện thế nào?”, Lâm Chính hỏi.

“Đương nhiên là không tầm thường, có thể tăng mấy trăm năm công lực, ở bất cứ đâu nó cũng là thần đan cao cấp nhất!”, Thiên Diệp không kìm được nói.

Dù đan dược đó chỉ tăng cường được thời gian ngắn, nhưng thiết nghĩ nếu hai bên đối chọi, một trong hai lấy thần đan như thế ra thì sẽ đáng sợ đến mức nào? Như thế đủ để phá vỡ sự cân bằng gữa hai bên, thậm chí hình thành thế áp đảo!

Khi các tông tộc đối kháng, đây chắc chắn là linh đan diệu dược!

“Ông cũng nói rồi, đan dược này không tầm thường. Nếu tôi có thể nắm được phương pháp luyện chế số đan dược đó thì sẽ ra sao?”, Lâm Chính hỏi.

Nghe vậy, Thiên Diệp và Thái Thương Long kinh hãi.

“Thần y Lâm, chẳng lẽ anh cảm thấy phương pháp luyện chế số đan dược này… nằm trong sách cổ của tổ tiên thần miếu Thái Vũ?”.

“Chắc hẳn là vậy!”.

Lâm Chính cười nhẹ: “Cái gì mà kim cương Thái Vũ, cái gì mà dây chuyền Phượng Hoàng? Theo tôi thấy, tất cả đều không giá trị bằng cuốn sách cổ này! Anh có dùng kim cương Thái Vũ chế tạo thần binh tuyệt thế thì đã sao? Dùng dây chuyền Phượng Hoàng thành tựu cơ thể tái sinh thì đã thế nào? Thứ tôi nắm giữ là võ lực tối cao và sự sinh tử tuyệt đối! Cái gọi là y đạo chính là như vậy!”.

Thái Thương Long nghe vậy, nhìn thật sâu vào Lâm Chính, tim đập mạnh.

Anh ta đã từng tiếp xúc với nhiều thiên kiêu, ngay cả hai người đứng hạng đầu anh ta cũng đã từng tiếp xúc, nhưng chưa ai cho anh ta cảm giác như vậy.

Thần y Lâm ở Giang Thành?

Ở bên ngoài không biết có bao nhiêu người từng nghe nói tới người này, nhưng có ai thật sự xem trọng anh?

“Hi vọng hai người đó có thể gặp anh ta, chắc là… rất đặc sắc nhỉ?”.

Thái Thương Long lẩm bẩm.

Không biết qua bao lâu, Thần Nữ Thái Vũ đi ra ngoài.

Trên tay bà ta còn cầm một chồng sách cổ cũ kỹ dày nặng.

Trên sách phủ đầy bụi, vừa nhìn đã biết là rất lâu năm.

Lâm Chính sáng mắt.

Đọc truyện chữ Full