TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2596 "HÌNH NHƯ LÀ ĐẦU CỦA THẦN Y LÂM".

Cùng Đao được Trương Thất Dạ đưa tới Thiên Ma Đạo.

Trương Thất Dạ cũng tu ma đạo, toàn thân tỏa ra ma khí, tuy khác với Thiên Ma Đạo, nhưng nếu gặp chuyện gấp thì có thể ngụy trang thành người Thiên Ma Đạo để qua mặt.

Dù sao Cùng Đao cũng có địa vị không thấp ở Thiên Ma Đạo, tuy không bằng Ma Quân nhưng ma nhân bình thường cũng không dám chọc vào hắn.

Trương Thất Dạ đi rất nhanh, lái một mạch đến khi trời tối.

"Đến rồi!".

Xe dừng trước một ngọn núi hoang, Trương Thất Dạ giẫm chân phanh, ngoảnh sang nói: "Tôi chờ cậu ở đây, phục mệnh xong thì lập tức cùng tôi về Giang Thành chữa trị".

"Mong chủ nhân của ông không lừa tôi, nếu không tất cả đều phải chết!", Cùng Đao trầm giọng nói, cầm chiếc đầu đi về phía con đường núi.

Đi bộ khoảng hai tiếng, cuối cùng Cùng Đao cũng đặt chân tới ranh giới của Thiên Ma Đạo.

"Ai?".

Hai cái bóng đen sì lặng lẽ lại gần Cùng Đao, chặn đường hắn lại, lạnh lùng quát.

"Khốn kiếp! Nhìn cho kĩ xem tôi là ai!", Cùng Đao quát lớn.

Hai ma nhân kia sửng sốt, vội nhìn kĩ lại, lập tức biến sắc, quỳ xuống đất: "Cung nghênh Cùng Đao đại nhân!".

"Mau đưa tôi đi gặp tôn giả".

"Vâng".

Hai ma nhân đi trước dẫn đường.

Cùng Đao nhanh chóng đến ma điện của Công Thâu Nhất Nhân.

"Ồ, Cùng Đao về rồi hả? Làm việc thế nào rồi?".

Công Thâu Nhất Nhân vừa chỉnh sửa quần áo vừa đi vào ma điện.

Nhìn dáng vẻ của ông ta thì chắc là đã đi ngủ, toàn thân vẫn tỏa ra mùi nước hoa của phụ nữ.

"Bẩm tôn giả, may mắn Cùng Đao không làm nhục sứ mệnh, đã chém được đầu của thần y Lâm Giang Thành, liền mang đến dâng lên cho tôn giả".

Cùng Đao vừa nói vừa giơ cao chiếc đầu lên.

"Ồ?".

Công Thâu Nhất Nhân nhíu mày, nháy mắt với người bên cạnh.

Người kia lập tức chạy xuống, lấy chiếc đầu ra khỏi túi, dâng cho Công Thâu Nhất Nhân.

Ông ta quan sát kĩ càng.

Cùng Đao cúi đầu, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trái tim muốn vọt lên tận cổ họng.

Tuy Lâm Chính đã chế tác chiếc đầu này một cách hoàn hảo không dấu vết, đủ để lấy giả tráo thật, nhưng Công Thâu Nhất Nhân cũng không phải hạng vô dụng, nếu để ông ta phát hiện ra Cùng Đao lừa dối, thì kết cục của hắn không cần nói cũng biết.

Mấy phút trôi qua.

"Hình như là đầu của thần y Lâm".

Công Thâu Nhất Nhân gật đầu, ngoảnh sang nhìn Cùng Đao: "Nhưng chuyến đi này của cậu không khỏi thuận lợi quá đấy! Theo tôi được biết thì thần y Lâm Giang Thành không dễ đối phó, người của Đào Thiên Tam đã mấy lần thất bại trong tay cậu ta! Cậu lấy được đầu cậu ta dễ dàng như vậy, đúng là khiến người ta kinh ngạc".

Cùng Đao nghe thấy thế vội ôm quyền: "Bẩm tôn giả, thực ra cũng là thuộc hạ gặp may, bởi vì lúc đối phó với người của Đào Thiên Tam, thần y Lâm đã đại thương nguyên khí, lại gặp phải thuộc hạ nên đương nhiên không thể cầm cự được nữa, vì vậy bị thuộc hạ lấy đầu một cách dễ dàng. Lần này thuộc hạ chỉ là mèo mù vớ cá rán thôi ạ".

"Hóa ra là vậy".

Công Thâu Nhất Nhân hiểu ra: "Tốt lắm! Tốt lắm! Cùng Đao, cậu làm rất tốt! Giết được thần y Lâm Giang Thành cũng coi như diệt được mối họa cho Thiên Ma Đạo. Tôi sẽ giao chiếc đầu này cho Đại Ma Quân. Việc Đào Thiên Tam không làm được nhưng tôi lại làm được, có chiếc đầu này thì e là cuộc sống sau này của Đào Thiên Tam không được dễ thở rồi".

Dứt lời, Công Thâu Nhất Nhân liền ném chiếc đầu xuống đất, mặt không cảm xúc nói: "Mang đầu đến chỗ Đại Ma Quân, để đại nhân thưởng lãm, còn Cùng Đao thì thưởng lớn".

"Cảm ơn đại nhân".

Cùng Đao vội vàng quỳ xuống đất dập đầu, nhìn rất thành thật, nhưng sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Đọc truyện chữ Full