TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2621 ĐÂY LÀ CÂU HỎI GÌ?

Cổ Liên sửng sốt.

Lâm Chính lại không ăn nó!

Ngược lại anh nhảy xuống sông lần nữa, bơi ngược qua bên này.

“Thần y Lâm điên rồi sao?”.

Cổ Liên hoang mang.

Cô ta liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay.

Ba mươi giây đã trôi qua.

Thần y Lâm sắp chết vì độc.

Cô ta bất lực ngồi xổm xuống đất, nước mắt tuôn rơi, trong ánh mắt chứa đầy sự áy náy.

“Cô làm sao vậy?”.

Lúc này, Lâm Chính đi tới, tò mò hỏi.

Cổ Liên ngẩng đầu lên, Lâm Chính ướt đẫm đứng bên cạnh, vẻ mặt rất bình thường.

“Anh… Anh chưa phát độc?”, Cổ Liên cảm thấy có gì đó không đúng, ngạc nhiên hỏi.

“Chút độc này hoàn toàn không có tác dụng đối với tôi”, Lâm Chính cười nói: “Mau ăn cây thuốc này vào, chúng ta qua đó đi!”.

Nói xong, Lâm Chính nhảy vọt lên, vượt qua sông.

Vèo vèo vèo…

Bảy mũi tên độc lập tức bay ra từ trong nước sông chảy xiết, đâm vào cơ thể Lâm Chính một cách nhanh mạnh.

Nhưng rồi một giây sau.

Keng! Keng! Keng…

Tất cả tên độc va vào người Lâm Chính lại giống như va vào sắt thép, hoàn toàn không đâm rách được da thịt anh, thậm chí một mũi tên độc còn bị gãy làm đôi.

Cổ Liên sửng sốt.

“Cô còn ngây ra đó làm gì? Mau qua đây!”.

Lâm Chính nói.

“A… Được… Được…”.

Cổ Liên lắp bắp, hơi ngây ngốc ăn cây thuốc kia, sau đó bơi qua sông.

Giờ phút này, cô ta mới biết sự lo lắng của mình dư thừa và nực cười đến thế nào.

Vị thần y Lâm ở Giang Thành danh tiếng lẫy lừng, anh không chỉ tinh thông y thuật, mà võ kỹ của anh… cũng cực kỳ đáng sợ!

Vẻ mặt Cổ Liên hơi mất tự nhiên, vừa vắt quần áo ướt đẫm vừa đi theo Lâm Chính.

Lâm Chính dùng khí kình hong khô quần áo, sau đó đặt tay lên vai Cổ Liên, khẽ vận khí kình.

Vù!

Cổ Liên cảm thấy cơ thể ấm áp, quần áo ướt trên người nhanh chóng được hong khô.

Thật thần kỳ…

Cổ Liên âm thầm thán phục.

Những cơ quan tiếp theo đối với hai người mà nói chẳng khác nào thùng rỗng kêu to.

Cổ Liên vốn còn định nhắc nhở Lâm Chính, giải thích một ít về các cơ quan.

Nhưng Lâm Chính đã khởi động cơ thể võ thần, một đường xông thẳng về phía trước.

Những thanh phi kiếm từ trong chỗ khuất bay ra, thậm chí là khí độc đều không làm gì được anh.

Cổ Liên vô cùng kinh ngạc.

Lần đầu tiên cô ta phát hiện cơ quan trong cấm địa này nực cười đến thế nào!

Trước mặt cao thủ như vậy đúng là yếu ớt chẳng đáng nhắc tới…

“Thần y Lâm, rốt cuộc anh mạnh đến mức nào?”, Cổ Liên ngây ngốc nhìn, không khỏi lẩm bẩm.

“Tôi mạnh lắm sao?”, Lâm Chính thắc mắc.

Đây là câu hỏi gì?

Cổ Liên không biết nên tiếp lời thế nào, thở ra một hơi, quan sát xung quanh, sau đó nói: “Thần y Lâm, chúng ta sắp đến trước mộ tổ tiên rồi! Ở chỗ rẽ phía trước có cơ quan cuối cùng trong cấm địa. Cơ quan đó khá đặc biệt, anh nên cẩn thận một chút!”.

“Đó là cơ quan gì?”.

“Một cơ quan rất khủng khiếp, tôi cũng chưa từng thấy, chỉ nghe người ta nói. Cơ quan đó rất đáng sợ, dù là người mạnh đến mức nào, chỉ cần chạm vào cơ quan đó thì chắc chắn sẽ chết!”.

Cổ Liên đi đến một tảng đá ở bên đường, mở ngăn bí mật giấu trong tảng đá, khẽ nói: “Bình thường bố tôi dẫn tôi đi tế tổ đều dùng chìa khóa cắm vào ngăn bí mật này đóng cơ quan lại, đi qua rất an toàn. Nhưng chìa khóa bố tôi giữ bên mình, tôi không lấy được, chúng ta phải nghĩ cách vượt qua cơ quan đó thôi!”.

“Vậy à?”.

Lâm Chính suy nghĩ một lúc, đi thẳng tới trước: “Để tôi xem thử độ mạnh của cơ quan đó như thế nào rồi tính sau!”.

Đọc truyện chữ Full