TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2695 ĐÓ LÀ MẠN SÁT HỒNG!

Vù vù vù vù…

Giống như kiếm vang.

Bọn họ chỉ cảm thấy tai mình như bị mất thính giác, da đầu tê rần.

Một số Ma Quân thấy tình hình không ổn lùi về sau, định rút lui.

Những ma nhân và ma nữ khác đã từ bỏ tấn công Ngạo Ma, quay đầu bỏ chạy, trông có vẻ vô cùng chật vật.

Ngay cả Bỉ Ngạn Hoa lúc này cũng muốn rút lui.

Năng lượng sôi sục trong Bạch Liên hoàn toàn không phải năng lượng mà Bỉ Ngạn Hoa có thể đối kháng.

Nỗi sợ dâng tràn đánh vào tim Bỉ Ngạn Hoa.

Cũng đánh vào tim mỗi một người ở đây!

Thật sự bị hủy diệt rồi sao?

Trong đầu tất cả mọi người đều dâng lên suy nghĩ này.

Ngạo Ma cười điên cuồng.

Ông ta sắp nhìn thấy cảnh tượng vô số ma nhân tan thành mây khói trước mặt mình!

Ông ta rất mong chờ cảnh tượng này!

Cuối cùng, năng lượng trong Tịnh Thế Bạch Liên đạt tới số 0.

“Không!”.

Bỉ Ngạn Hoa la lên.

Những người khác cũng gào lên.

Soạt!

Lúc này, một tiếng động quái dị vang lên từ bên trong Tịnh Thế Bạch Liên.

Sau đó lại thấy Tịnh Thế Bạch Liên sắp nổ đột nhiên dừng lại.

Sức mạnh dồi dào tích lũy bên trong nó giống như nước biển khi triều rút, không ngừng giáng xuống, vỡ tan, cuối cùng biến mất.

“Cái gì?”.

Ngạo Ma mở to mắt.

Bỉ Ngạn Hoa nghiến răng, không kịp suy nghĩ duyên cớ, một kiếm đâm xuyên tim Ngạo Ma.

Phụt!

Ngạo Ma run rẩy, miệng tràn ra nhiều máu hơn.

Những Ma Quân khác cũng điên cuồng đâm tới.

Phụt!

Phụt!

Phụt…

Cơ thể của Ngạo Ma lập tức bị đâm thành muôn nghìn lỗ thủng.

Tất cả Ma Quân tiến tới gần, người nào người nấy để lại vết thương chí mạng trên người ông ta.

Ngạo Ma ngơ ngác nhìn những Ma Quân ở xung quanh đang còn sợ hãi, tầm nhìn lại dừng trên Tịnh Thế Bạch Liên trong tay, một lúc sau mới cay đắng thốt lên: “Bạch Liên… bị hỏng…”.

“Chết đi!”.

Bỉ Ngạn Hoa hét lên một tiếng, đột nhiên rút nhuyễn kiếm ra, chém tới lần nữa.

Phụt!

Cơ thể của Ngạo Ma bị chém làm đôi, rách ra từ giữa.

Mọi người thấy vậy mới thở phào. Ai nấy thở dốc không ngừng, cũng có người ngã ngồi xuống đất, toàn thân ướt đẫm.

“Không ngờ Tịnh Thế Bạch Liên đã hỏng!”.

“May là bị hỏng, nếu dùng được, e là chúng ta sẽ tiêu đời!”.

“Vật này rốt cuộc là do ai chế tạo? Năng lượng trong nó… đúng là đáng sợ!”.

“Khoảnh khắc vừa rồi tôi đã tuyệt vọng!”.

“Vũ khí giết người cỡ đó, không thể thắng nổi!”.

Bọn họ run rẩy, trong lòng còn sợ hãi.

“Mặc kệ thế nào, Ngạo Ma là tự làm tự chịu, chết cũng đáng tội!”.

Bỉ Ngạn Hoa cũng thở dốc, bình tĩnh trở lại.

Nhưng khi cô ta định lấy Tịnh Thế Bạch Liên rơi dưới đất lên thì lại phát hiện, mặt đất bên cạnh trống trơn, trừ Ngạo Ma nhuộm mặt đất thành một mảng đầy máu ra, cái gì cũng không có.

“Ai đã lấy mất Tịnh Thế Bạch Liên rồi? Giao ra cho tôi!”, Bỉ Ngạn Hoa mặt mày dữ tợn, quát lên.

Những người khác sửng sốt.

“Ma Nữ đại nhân, tôi… tôi không có lấy”.

“Sao chúng tôi có lá gan đó?”.

“Bạch Liên đi đâu rồi?”.

“Tôi… Tôi không biết, vừa rồi còn ở đây mà”.

Bọn họ vội nói.

Bỉ Ngạn Hoa nổi giận, đột nhiên cô ta ý thức được điều gì, nhìn về phía Mạn Sát Hồng ở phía sau.

Tịnh Thế Bạch Liên bị hỏng, đám Ma Quân này chắc chắn không dám lấy, nếu không tức là đối đầu với Đại Ma Quân.

Tịnh Thế Bạch Liên bị hỏng không hề có bất cứ sự uy hiếp nào đối với bọn họ, ai dám làm chuyện đó?

Chỉ có một người dám lấy Tịnh Thế Bạch Liên.

Đó là Mạn Sát Hồng!

Nhưng khi Bỉ Ngạn Hoa ngước mắt lên, cô ta không khỏi sửng sốt.

Đọc truyện chữ Full