Đại Ma Quân có thủ đoạn gì Mạn Sát Hồng chưa từng được chứng kiến nhưng đã từng được nghe qua. Nếu thật sự rơi vào tay của Đại Ma Quân thì chỉ có cái chết mới là sự giải thoát.
Có điều hiện tại mọi thứ vẫn chưa định đoạt. Cô ta cố gắng đè nén nỗi sợ hãi, bặm môi nhìn Đại Ma Quân và hừ giọng: “Xem ra ông chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ. Thần y Lâm, ra tay thôi, đừng nhiều lời với ông ta nữa. Dùng Tịnh Thế Bạch Liên để giết ông ta”.
“Cần gì phải khua chiêng gõ trống như thế?”, Đại Ma Quân nói tiếp: “Tưởng rằng bản tôn giống tên vô dụng đó bị cô lừa sao? Dù bản tôn chưa từng tiếp xúc với Tịnh Thế Bạch Liên thì cũng biết sức mạnh của sát khí này. Nó là thứ mà không thể nào khởi động liên tục được. Dù người khởi động nó có đủ sức mạnh. Nó không thể phóng ra hai lần sức mạnh liên tiếp, vì việc tích lũy sức mạnh bên trong nó cần phải có một quá trình, cần có thời gian”.
Mạn Sát Hồng trố tròn mắt, không dám lên tiếng.
“Thần y Lâm, tôi thấy cậu là một hạt giống tốt. Sự tàn nhẫn, lạnh lùng, quyết đoán của cậu đều chứng tỏ cậu rất có thiên phú để trở thành một ma nhân. Giờ tôi cho cậu một cơ hội, chỉ cần cậu giao Tịnh Thế Bạch Liên và Mạn Sát Hồng cho tôi thì tôi không những không giết cậu mà còn để cậu trở thành Ma Quân thứ hai của Thiên Ma Đạo. Để cậu có đủ tư cách gặp đạo chủ, giúp cậu trở thành đại ma vô thượng. Ý cậu thế nào?”, Đại Ma Quân Tử Long Thiên nói.
“Tôi thấy vẫn nên thôi đi”.
“Những điều kiện đó vẫn không đủ hấp dẫn sao?”
“Đúng vậy. Hơn nữa ông lại còn không có thành ý”.
Lâm Chính thản nhiên nói: “Tôi chỉ thấy sự oán hận, bất cam, tức giận trong mắt ông. Dù ông cố giấu nó đi thì vẫn bại lộ. Ông căn bản không hề có ý tha cho tôi, sao có thể đối xử tốt với tôi được. Ông nói thế chẳng qua là vì muốn đoạt lấy TỊnh Thế Bạch liên của tôi. Đợi tôi giao đồ xong thì chắc chắn ông sẽ ra tay giết tôi thôi”.
Dứt lời, Đại Ma Quân khẽ lắc đầu: “Đây là lý do tôi không thích người thông minh. Bởi vì não của người thông minh thường phá hỏng suy nghĩ của tôi”.
Nói xong Đại Ma Quân khẽ phất tay. 14 Ma Quân lập tức tách ra, bao vây lấy Lâm Chính. Bọn họ cầm ma đao, bước về phía anh.
Vụt...Ma khí bùng nổ từ người họ, khiến cho mái tóc của anh bay loạn xạ.
Ma Khí khiến không gian tối mịt. Giống như ngày tận thế đang tới. Uy lực này khiến bất kỳ ai cũng phải sợ hãi, không dám chiến đấu.
“Cô lùi về sau một chút”, Lâm Chính đanh mặt, lấy ra Hồng Mông Long Châm ghim lên người mình. Long Châm được ghim vào cơ thể, trong nháy mắt sức lực của Lâm Chính tăng vọt.
Cả người anh trở nên vô cùng huyền diệu. Mạn Sát Hồng trố măt: “Thần y Lâm, tôi biết cậu có đủ thực lực để giao đấu với Đại Ma Quân, nhưng...đây là Thiên Ma Đạo, nếu cậu giao chiến mà khiến vị đó ra mặt thì phải làm sao?”
Là một Ma Nữ từng có danh tiếng nên Mạn Sát Hồng từng có cơ hội gặp đạo chủ. Trong ấn tượng của cô ta, đó chính là ác ma thật sự, kẻ có thể đối kháng được với thần linh.
Nếu vị đó xuất hiện thì đến cả Tịnh Thế Bạch Liên của Lâm Chính cũng trở nên vô tác dụng. Thực lực của đạo chủ có khi đối kháng được cả với Bạch Liên...
Mạn Sát Hồng run rẩy. Thế nhưng có vẻ Lâm Chính đã hạ quyết tâm