TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2962 "NHƯ VẬY LÀ TÔI KHÔNG SAO RỒI CHỨ?

“Bỉ ổi! Bỉ ổi!”.

“Tên này đã có chuẩn bị từ trước rồi! Trận thi đấu này vốn đã không công bằng!”.

“Chết tiệt!”.

Một số người tức giận bất bình, đứng phắt dậy kêu lên.

Châu Ngải cũng rất giận dữ, nhưng chẳng có cách nào khác.

“Thưa quý vị, ông Phục Sinh Quái Thủ không vi phạm quy tắc, do thời gian cấp bách, nên thuốc hai vị thần y dùng để chữa trị cho người bệnh đều phải được cung cấp từ trước”, Châu Ngải bất đắc dĩ lên tiếng.

Nhưng lời nói của cô ấy không đủ để khiến đám đông tức giận bình tĩnh lại.

Phục Sinh Quái Thủ không quan tâm.

Sau khi dùng thuốc, đội trưởng Trương cảm thấy cả người như tràn đầy sức sống, thính lực, thị lực, khả năng phản ứng đều tăng vọt.

“Thật là thần kỳ…”, đội trưởng Trương không nhịn được kêu lên kinh ngạc.

“Đội trưởng Trương, anh có cảm thấy khó chịu chỗ nào không?”, bên dưới có người lớn tiếng chất vấn.

“Không có, tôi cảm thấy… cả đời này chưa bao giờ dễ chịu như vậy”, đội trưởng Trương rất không tình nguyện đáp.

Vô số người tiu nghỉu.

Xem ra Phục Sinh Quái Thủ tệ nhất cũng có thể đánh hòa.

Bây giờ mọi người chỉ có thể đổ dồn mắt về phía Lâm Chính, trông chờ anh chữa trị được cho Ái Nhiễm.

Đội y tế chuyên nghiệp đưa đội trưởng Trương xuống để kiểm tra.

Kết quả rất nhanh đã có.

“Tình trạng sức khỏe của đội trưởng Trương rất tốt! Các chỉ số của anh ấy đều đạt mức tốt nhất! Tôi chưa bao giờ thấy một người nào có thể khỏe mạnh như vậy!”, người phụ trách của đội y tế xem kết quả kiểm tra xong liền kinh ngạc nói.

“Không thể nào, tôi thích uống bia, chỉ số axit uric vẫn luôn rất cao, lẽ nào chỉ số đó bình thường rồi sao?”, đội trưởng Trương ngạc nhiên hỏi.

“Chỉ số rất bình thường, là 200!”, người phụ trách đáp, sau đó đưa kết quả giám định cho Châu Ngải công bố trên màn hình.

Đội trưởng Trương há miệng, đầu óc ong lên.

“Không cần nghi ngờ đâu, viên thuốc cậu uống có thể loại bỏ tất cả bệnh tật và khó chịu trên người cậu, cho dù cậu bị ung thư, thì cũng có thể hồi phục như trước nhờ tác dụng của nó. Bây giờ cậu sẽ là người khỏe mạnh nhất trên thế giới”, Phục Sinh Quái Thủ cười nói.

Sắc mặt đội trưởng Trương có vẻ khó coi.

Kết quả vừa được công bố, cả sân vận động liền ồ lên.

Phục Sinh Quái Thủ đã nắm chắc phần thắng.

"Căn cơ của Tử Vực là thứ mà một thanh niên hơn 20 tuổi như anh có thể bì được sao? Thần y Lâm, anh ngây thơ quá!", Phong Tiếu Thủy ngồi ở vị trí của mình nhìn Lâm Chính, lẩm bẩm nói.

Phục Sinh Quái Thủ được cởi trói.

Ông ta ngồi trên ghế, mỉm cười nhìn Lâm Chính.

Tất cả mọi người đều đổ dồn mắt nhìn về phía anh.

Chỉ thấy Lâm Chính đang bị trói bước mấy bước tới, đi một vòng quanh Ái Nhiễm.

Ái Nhiễm đứng im bất động, chỉ tò mò nhìn anh.

Tuy Lâm Chính không thể nhìn, không thể nghe, thậm chí còn không thể ngửi thấy mùi vị, nhưng anh vẫn cảm nhận được vị trí của Ái Nhiễm.

Nhưng chỉ có vậy thì sao có thể chữa khỏi cho cô ta chứ?

Bỗng dưng.

Rầm!

Lâm Chính giơ chân giẫm mạnh xuống đất.

Cả sàn đấu lập tức chao đảo.

Những người trên bục trở tay không kịp, ngã dúi dụi.

Châu Ngải ngã lăn ra đất, đau đến mức phải xoa mông.

Ái Nhiễm cũng hơi lảo đảo, nhưng không có gì đáng ngại.

"Tôi biết rồi!".

Đúng lúc này, Lâm Chính bỗng khàn giọng nói: "Cô gái, phiền cô hãy đến lấy thuốc trong chiếc bình thứ ba tôi đặt trên bàn, nghiền nát nó ra, sau đó uống cùng thuốc trong chiếc bình thứ hai là được".

"Được".

Ái Nhiễm gật đầu, làm theo lời Lâm Chính nói, lấy bình sứ trên bàn rồi uống lần lượt.

Sau khi đan dược vào bụng, Ái Nhiễm hít sâu một hơi, toàn thân có cảm giác thanh mát vô cùng dễ chịu.

"Như vậy là tôi không sao rồi chứ?", Ái Nhiễm đặt bình sứ xuống, bình thản hỏi.

"Còn một bước nữa", Lâm Chính đáp.

"Bước nào?".

"Châm cứu".

"Châm cứu? Tay anh đã bị trói, mắt cũng bị bịt thì châm cứu kiểu gì?", Ái Nhiễm nhíu mày.

Nhưng cô ta vừa dứt lời, cả người bỗng rùng mình một cái, sau đó hé miệng.

Phụt!

Phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Xung quanh bỗng im phăng phắc.

Đọc truyện chữ Full