Thần Hỏa Tôn Giả bỏ chạy theo bản năng. Mặc dù ông ta đã mất đi lý trí nhưng ông ta chưa chết hẳn, không phải là xác sống nên vẫn còn chút ý thức mong manh.
Dù cho chút ý thức đó rất yếu ớt nhưng vào lúc then chốt thì não bộ vẫn sẽ chuyển thành tín hiệu.
Chạy..Cứ thế, Thần Hỏa Tôn Giả bỏ chạy thục mạng. Thế nhưng lúc này sao ông ta có thể chạy thoát được.
Các chiến sĩ của quân đoàn Long Huyền đã chặn đứng lối thoát của ông ta.
“Chặn ông ta lại”.
“Không được để ông ta chạy thoát”.
“Á”.
Thần Hỏa Tôn Giả trố tròn mắt, điên cuồng lao vào đám chiến sĩ. Mặc dù các chiến sĩ biết rằng họ không đấu lại được đối phương thế nhưng vẫn cứ liều mạng.
Thần Hỏa Tôn giả giống như một quả cầu lửa cứ thế lăn vào đám đông. Vô số bóng hình bị thiêu rụi hoặc bị bay bật ra. Cả đám người bị thiêu thành một đống.
“Sau lưng chúng ta là bách tính Giang Thành. Tuyệt đối không cho phép đối phương lao qua hàng phòng ngự, có chết cũng phải chặn lại", Chu Huyền Long hai mắt sáng rực, vội gầm lên, sau đó nhảy tới đích thân chặn Thần Hỏa Tôn Giả lại. Thần Hỏa Tôn Giả tấn công như một con thú hoang
“Thưa quân đoàn trưởng, Long Môn Huyền Pháo đã lắp ráp xong”, lúc này một người chiến sĩ lên tiếng.
“Khai pháo”, Chu Huyền Long gầm lớn, các chiến sĩ xung quanh vội vàng lùi lại.
Bùm...Tiếng pháo nổ rền vang. Ngay sau đó là một đường sáng phóng vọt tới. Đường sáng giống như một con rồng vàng đang gầm thét.
Bùm...Đường sáng bắn thẳng vào Thần Hỏa Tôn Giả, nuốt chửng ông ta.
Bùm…Tiếng nổ nặng nề vang lên. Sức hủy diệt của cú nổ lan rộng ra bốn phía. Cứ thế tầm hơn mười giây trôi qua, luồng ánh sáng mới dần biến mất.
Thần Hỏa Tôn Giả lúc này đã không còn hình người nữa rồi. Ông ta nằm bò ra đất, hớp lấy không khí.
"Bắt đi", các chiến sĩ lập tức bao vây.
Thế nhưng khi họ vừa tiếp cận thì...Vụt vụt...
Cơ thể Thần Hỏa Tôn Giả bỗng phóng ra ma khí như những sợi tơ nhện. Nguồn sức mạnh bùng nổ.
Chu Huyền Long tái mặt, lập tức ý thức được điều gì đó bèn hét lớn: “Ông ta đang tự nổ, mau ngăn ông ta lại”.
Các chiến sĩ nín thở, nhìn Thần Hỏa Tôn Giả đang phóng ra hết sứ mạnh và lao lên.
“Á”, nhưng họ vừa tiếp cận thì đã bị thiêu rụi, ai ở gần thì quần áo cũng bắt đầu bùng cháy. Lớp da của họ đỏ rực. Bọn họ vẫn không dừng lại, chỉ tiếp tục lao lên với ý đồ tiệp cận Thần Hỏa Tôn Giả và ngăn ông ta lại.
Các chiến sĩ di chuyển bị chậm quá. Họ dùng ý chí tiếp cận đối phương nhưng đó là điều không thể.
Cơ thể Thần Hỏa Tôn Giả căng phồng tới cực điểm và sắp bùng nổ. Đám đông trố tròn mắt, sững sờ nhìn ông ta.
“Thật không ngờ cả đội quân tinh nhuệ đều bị chôn sống bởi tên quái vật này”, Chu Huyền Long cảm thấy tuyệt vọng.
Với sức mạnh của Thần Hỏa Tôn Giả thì sức phả hủy do ông ta tạo ra là thứ mà đội của Long Huyền không thể nào chống đỡ được. Giờ muốn rút lui cũng không còn kịp nữa rồi.
Ở đây sẽ bị san thành bình địa. Tất cả mọi người đều sẽ biến thành vong hồn...
Các chiến sĩ lẳng lặng nhìn nhau. Chẳng ai còn cảm thấy sợ hãi nữa. Bọn họ đã cố gắng hết sức rồi. Dù có chết thì họ cũng không có lỗi với ai.
Đúng lúc mọi người cảm thấy sắp chết đến nơi thi..
Vụt...Một nguồn sức mạnh khác phóng tới.
Đám đông nín thở. Họ thấy nguồn sức mạnh này va chạm trực tiếp với Thần Hỏa Tôn Giả, khống chế cơ thể ông ta và cùng bay lên cao hàng nghìn mét.
“Thần y Lâm”, Chu Huyền Long gào lên.
Bùm...Những vòng lửa xoay tròn nổ ra bốn phía...Tạo thành một bông hoa khổng lồ...