TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3220 "THÁNH SƠN!"

"Vừa nhận được tin tức, Thánh Sơn đã phòng bị chắc chắn, không cho bất cứ ai lại gần. Tất cả những binh sĩ Long Quốc cử đến đã bị đánh bay ra khỏi Thánh Sơn. Thậm chí xung đột còn khiến một số người bị thương. Chính phủ Long Quốc nổi trận lôi đình, phái binh sĩ hành quân tới Thánh Sơn. Xem ra Thánh Sơn đã hoàn toàn trở mặt với Long Quốc rồi!"

Một người đàn ông tóc dài mỉm cười nói.

Người đi đầu là một người đàn ông mặc áo bào đen nhìn không rõ mặt mũi ra sao. Người này trầm tư một lát rồi khàn giọng nói: "Thiên kiêu hạng nhất là kẻ vô cùng lý trí. Vô duyên vô cớ, hắn sẽ không làm ra chuyện lỗ mãng như vậy. Chỉ sợ... bước cuối cùng hắn đã sắp hoàn thành rồi. Đến lúc đó, người trần mắt thịt không ai là đối thủ của hắn!"

"Cái gì?"

Những người kia đều kinh ngạc.

"Thiên kiêu hạng nhất sắp hoàn thành bước cuối cùng rồi sao?"

"Nói vậy thì chẳng phải hắn sẽ thành tiên sao?"

"Việc này... việc này không thể nào? Thật sự hắn sẽ thành tiên sao? Trên đời này thực sự có tiên nhân?"

Những người kia đều không dám tin.

Người đàn ông áo đen lắc đầu: "Tôi chưa từng gặp tiên nhân, tất cả những chuyện liên quan đến thần tiên đều chỉ ghi trong sử sách hoặc truyền thuyết. Nó có thể có, cũng có thể không. Nhưng khi một người phàm có sức mạnh tuyệt đối, đến lúc đó cũng không khác gì thần tiên. Cho nên tiên, trước nay không có tiêu chuẩn để định nghĩa".

"Đại nhân, vậy chúng ta nên làm sao? Đứng bên cạnh xem bọn chúng cấu xé lẫn nhau sao? Hay là nhân cơ hội này liên thủ với Thiên Ma Đạo chiếm lấy Giang Thành, tiêu diệt Lâm thần y?", người đàn ông tóc dài vẻ mặt hung ác, nhỏ giọng nói.

"Tiêu diệt Lâm thần y?"

Người áo đen nghiêng đầu nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói: "Tầm nhìn của anh chỉ có vậy thôi sao?"

“Xin đại nhân chỉ giáo”, người đàn ông tóc dài lập tức chắp tay đáp.

"Trong mắt người ngoài, thiên kiêu hạng nhất dường như đang bỏ tất cả trứng vào một giỏ và quá mạo hiểm. Thực ra, theo tôi, hắn ta đã nắm chắc phần thắng, nếu không hắn đã không dám trở mặt với chính phủ Long Quốc như vậy! Tôi đã từng tiếp xúc với thiên kiêu hạng nhất. Người này không chỉ có thiên phú phi thường, hắn ta còn cơ trí vô song, suy nghĩ sâu sắc. Hắn có một đặc điểm, đó là sẽ không làm những việc mà mình không nắm chắc phần thắng! Nếu hắn ta đã dám công khai thách thức chính quyền Long Quốc, nghĩa là hắn chắc chắn sẽ thành công. Vậy thì Giang Thành và thậm chí là Lâm thần y sớm muộn cũng sẽ bị tiêu diệt, chết không toàn thây. Nếu đã như vậy thì sao chúng ta phải xen vào?

"Hiện tại ở Giang Thành còn có nhiều người của chính phủ Long Quốc, nếu chúng ta ra tay thì chắc chắn sẽ xảy ra xung đột. Một khi dính vào mấy thế lực này thì chúng ta lợi bất cập hại! Cho nên lần này, cứ ngồi xem kịch hay là được rồi"

Người đàn ông áo đen bình thản nói.

Những người kia giờ đã ngộ ra.

"Cả chính quyền Long Quốc và Thánh Sơn chúng ta đều không thể đắc tội, mà giờ Long Quốc còn đang bảo vệ Lâm thần y. Nếu thiên kiêu hạng nhất muốn giết Lâm thần y thì hai con mãnh hổ sẽ đấu đá nhau. Vai trò của Lâm thần y kia lúc này đã không còn quá quan trọng! Tôi nghĩ bên phía Thiên Ma Đạo cũng đang tính toán như vậy".

"Đại nhân cao thâm uyên bác, chúng tôi xin bái phục... xin bái phục!"

Người đàn ông vội vã chắp tay nói.

"Không cần nói lời hoa mỹ, tôi dự đoán lần này thiên kiêu hạng nhất nhất định sẽ giành chiến thắng. Một khi hắn ta thực hiện được bước cuối cùng đó, thực lực sẽ vượt xa tất cả những người khác. Một người như vậy chúng ta cần cố gắng kết giao, sẽ hữu ích trong tương lai. Mặc dù lúc này chúng ta chỉ đứng ngoài quan sát, nhưng nếu tình huống đặc biệt, có thể sẽ ra tay! "

"Ra tay?"

Mọi người đột ngột thở gấp.

"Đại nhân. . . vậy chúng ta nên trợ giúp bên nào?" người đàn ông tóc dài ngơ ngác hỏi.

"Thánh Sơn!"

Người áo đen không chút do dự mà thốt ra ra hai chữ.

Trên bầu trời, mây khói vần vũ như tiên cảnh. Thế nhưng bên ngoài ngọn núi lại xảy ra một hiện tượng kỳ lạ. Từng con chim đang bay trên trời vừa mới tiếp cận ngọn núi thì lập tức rơi xuống như bi đập phải thứ gì đó.

Nếu như nhìn kỹ thì sẽ thấy một lớp khí mỏng đao phủ lên cả ngọn núi lớn. Lớp khí này giống như một bức tường, những thứ ở bên ngoài không thể xâm nhập vào bên trong, và bên trong cũng không thể lao ra ngoài.

Dưới chân núi, các võ giả được trang bị vũ khí đang đi lên núi. Họ cảnh giác nhìn xung quanh. Những người này đã canh chừng ở đây hơn trăm ngày rồi. Ngoài đám chiến sĩ của Long Quốc ra thì không còn ai ở bên ngoài núi hết.

“Đám đó làm cái gì vậy? Sao vẫn còn đợi ở đây? Lẽ nào bọn họ không rõ là cấp trên của họ đã bị chủ thượng của chúng ta xử lý rồi sao? Còn ở lại đây theo dõi cái gì không biết?”, người của Thánh Sơn ngáp ngắn ngáp dài, nói bằng vẻ nhàm chán.


Người bên cạnh nghe thấy bèn lên tiếng: “Người anh em, ý của anh là gì? Chủ thượng đã xử lý xong rồi sao? Không phải lại có một binh đoàn lớn tới đối phó với chúng ta đấy chứ?”

Đọc truyện chữ Full