- Này, ăn no rồi, tôi đi ngủ tiếp.
Liễu Mộng cuối cùng cũng mỹ mãn vuốt bụng, sau đó nàng đứng dậy đi lên lầu, trong miệng còn nói:
- Tiểu bại hoại, không cho cậu theo, mỗi lần ngủ với cậu đều làm chị không ngon giấc.
Hạ Thiên lại rất nghe lời, hắn không cùng đi lên, nhưng nguyên nhân chủ yếu là hắn còn đang ăn.
Vài phút sau Hạ Thiên cuối cùng cũng buông đũa, sau đó hắn dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Mộc Hàm:
- Vợ, tuy tôi biết mình rất tuấn tú, tư thế ăn cơm cũng cực kỳ đẹp đẽ, nhưng cũng không cần phải nhìn chằm chằm cả buổi sáng như vậy.
- Khoác lác.
Triệu Thanh Thanh thầm nói, sư phụ này đúng là không hiểu gì, rõ ràng không đẹp trai, ăn cơm cũng không ra gì, giống như quỷ đói vồ mồi, sao có thể nói là đẹp đẽ được?
- Chồng, cậu thật sự không việc gì sao?
Gương mặt Mộc Hàm có hơi đỏ, nàng dùng giọng dịu dàng hỏi.
- Tất nhiên tôi không có gì.
Hạ Thiên cười hì hì, thật ra tối qua hắn đã khôi phục khá tốt, nhưng sau đó còn cùng Liễu Mộng song tu một lúc lâu, vì vậy mãi đến sáng hôm nay mới thức dậy. Kết quả là hắn rất tinh thần nhưng Liễu Mộng lại rã rời, vì vậy mới phải lấp đầy bụng.
Khi thấy Mộc Hàm còn nhìn mình thì Hạ Thiên cười hì hì:
- Vợ, chị không tin sao? Nếu không có thể thử.
- Thử thế nào?
Mộc Hàm hỏi.
- Vợ, tôi nhớ chị nói sẽ múa cho tôi xem, bây giờ chị múa cho tôi xem, sau đó sẽ biết tôi có chuyện gì không.
Hạ Thiên cười hì hì nói.
Triệu Thanh Thanh ở bên cạnh có chút mơ hồ:
- Sư phụ, sao chị Hàm phải múa, sao như vậy lại biết anh có chuyện gì không?
Gương mặt Mộc Hàm đỏ ửng, chồng sắc lang đúng là, lúc này tỉnh còn có ý với nàng.
Triệu Thanh Thanh không biết Mộc Hàm chẳng phải múa bình thường, đó là múa thoát y đã đồng ý ở nhà cha mẹ Tôn Hinh Hinh, nếu nàng thật sự múa thoát y, sau đó phát sinh chuyện gì rõ ràng không nói cũng hiểu. Nghe nói đàn ông làm chuyện đó rất tiêu hao thể lực, như vậy cũng có thể chứng minh hắn không sao.
- Tám phần là muốn chị hàm múa lửa.
Kiều Phượng Nhi nói thầm một câu, nàng rõ ràng đoán rất đúng.
- Này, sư phụ, có phải giống như đêm hôm đó, hai người chơi trò ngược đãi phải không?
Triệu Thanh Thanh có chút khoa trương.
- Thanh Thanh, nói bậy bạ gì vậy?
Mộc Hàm đỏ mặt, nàng chỉ bị đánh vào mông mà thôi, nào có phải là chơi tự ngược?
- Chị Hàm, những năm nay đồng tình còn chẳng là gì, chơi tự ngược cũng không sao.
Triệu Thanh Thanh ra vẻ an ủi người khác, nhưng rõ ràng lại tô đen. Điều này làm ánh mắt Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi nhìn Hạ Thiên cũng biến đổi, đại sắc lang này còn có yêu thích tà ác vậy sao?
Mộc Hàm trừng mắt nhìn Triệu Thanh Thanh, sau đó nàng nở nụ cười quyến rũ với Hạ Thiên:
- Chồng, cậu thật sự muốn tôi khiêu vũ sao?
- Tất nhiên là thật.
Hạ Thiên tranh thủ thời gian gật đầu.
- Vậy bây giờ tôi sẽ nhảy cho cậu xem.
Mộc Hàm đứng lên.
- Được, nhớ phải mặc đồ tắm.
Hạ Thiên nhắc nhở, Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi thì thầm oán Hạ Thiên, sắc lang này rõ ràng muốn chị Hàm múa lửa.
Mộc Hàm cũng cảm thấy có chút khó khăn:
- Chồng, quần áo cậu mua cũng không có ở đây.
- Không sao, chúng ta có thể đến nhà cảnh sát tỷ tỷ lấy về.
Hạ Thiên rõ ràng có quyết tâm muốn Mộc Hàm múa thoát y.
Mộc Hàm có chút chần chừ, sau đó nàng gật đầu:
- Vậy được rồi, bây giờ chúng ta đi lấy.
Khi thấy hai người Hạ Thiên hôn nhau rồi đi ra ngoài, Triệu Thanh Thanh nhịn không được phải nhắc nhở:
- Này, sư phụ, hai người đừng "hoạt động" ở nhà chị Băng Băng đấy nhé, chị ấy sẽ tức giận.
... ....
Chiếc Audi A7 của Mộc Hàm chạy ra cổng chính của Kiều gia thì dừng lại.
- Vợ, dừng xe ở đây làm gì?
Hạ Thiên có chút kỳ quái.
- Chồng, có một số việc tôi muốn nói cho cậu biết.
Mộc Hàm nhìn Hạ Thiên, vẻ mặt nàng có chút khác thường:
- Mấy ngày nay tôi luôn nghĩ chờ cậu tỉnh sẽ nói rõ tất cả, nhưng ở chỗ Tiểu Kiều thì có chút cố kỵ, vì vậy bây giờ mới nói.
- Vợ, có chuyện gì thì lát nữa rồi nói, chúng ta đến nhà cảnh sát tỷ tỷ lấy đồ tắm trước, sau đó chị múa tôi xem, lúc đó nói cũng không muộn.
Hạ Thiên lúc này vẫn hứng thú nhất với chuyện Mộc Hàm nhảy thoát y.
Mộc Hàm nở nụ cười quyến rũ với Hạ Thiên, bộ dạng cực kỳ quyến rũ:
- Chồng, cậu yên tâm, chỉ cần cậu muốn xem, sau này mỗi đêm đều có thể múa cho cậu xem. Nhưng chuyện này rất quan trọng, tôi phải cho cậu biết kẻ địch của mình là ai.
- Vợ, đây là chị nói đấy nhé, không được đổi ý.
Hạ Thiên nghe Mộc Hàm nói mỗi đêm sẽ múa cho mình xem, vì vậy hắn cảm thấy rất vui sướng.
- Yên tâm đi, tôi sẽ không đổi ý.
Mộc Hàm có chút bất đắc dĩ:
- Chồng, bây giờ cậu đã muốn nghe tôi nói chưa?
Hạ Thiên cuối cùng cũng gật đầu:
- Được rồi, chị có thể nói.
- Chồng, còn nhớ rõ lần đầu chúng ta gặp mặt, Yêu Yêu hack máy tính của cậu không?
Mộc Hàm hỏi.
- Tất nhiên là nhớ.
Hạ Thiên gật đầu, lần đầu tiên bị hack máy tính làm hắn ấn tượng rất sâu, sao quên được?
Hạ Thiên lập tức phàn nàn:
- Tiểu Yêu Tinh chạy đi đầu rồi? Sao lâu như vậy mà chưa quay lại? Chẳng lẽ cô ấy đã quên là vợ tôi rồi sao?
- Chồng, Yêu Yêu tạm thời sẽ không quay lại.
Mộc Hàm khẽ than một tiếng, nàng và Yêu Yêu như chị em, nàng thật ra cũng rất muốn được gặp Yêu Yêu. Nhưng nàng biết rõ sau này có thể gặp Yêu Yêu hay không còn chưa chắc.
Mộc Hàm khẽ dừng lại rồi nói:
- Chồng, lần đầu Yêu Yêu hack máy của cậu cũng chính là lúc dùng nick chồng Kiều Tiểu Kiều nói chuyện phiếm, lúc đó Yêu Yêu tìm những cái tên về Kiều Tiểu Kiều, sau đó phát hiện ra nick của cậu, vì vậy muốn đùa giỡn. Tất nhiên đây chỉ là chuyện nhỏ, tôi nói cho cậu biết, sở dĩ Yêu Yêu tìm tên của Kiều Tiểu Kiều, cũng không phải cô ấy nhàm chán, mà lúc đó chúng tôi đến Giang Hải với mục tiêu là Kiều Tiểu Kiều.
- Mục tiêu là Tiểu Kiều sao?
Hạ Thiên cuối cùng cũng quan tâm:
- Vợ, chị nói vậy có ý gì?
- Tôi và Yêu Yêu vào Giang Hải chính là vì chấp hành nhiệm vụ của tổ trưởng Long Tổ, mà nhiệm vụ này chính là phối hợp với Lâm Tử Hào cướp gia sản của Kiều gia.
Mộc Hàm chậm rãi nói:
- Mà người quan trọng nhất của Kiều gia chính là Kiều Tiểu Kiều, vì vậy Tiểu Kiều là mục tiêu của chúng tôi.
Khi thấy Hạ Thiên không nói gì thì Mộc Hàm tiếp tục:
- Tất nhiên, chuyện này Lâm Tử Hào là người phụ trách cụ thể, mà tôi phụng mệnh đính hôn với Lâm Tử Hào, trở thành hôn thê của hắn, đây cũng xem như ban thưởng cho hắn. Một mặt vì Lâm Tử Hào rất thích tôi, mặt khác nếu tôi là hôn thê của Lâm Tử Hào, như vậy sẽ càng thuận tiện phối hợp hoạt động. Còn Yêu Yêu, nàng thật ra chỉ muốn đến để chơi đùa, thuận tiện sử dụng thủ thuật máy tính để thu thập tư liệu về Kiều gia.
Mộc Hàm nói đến đây thì lắc đầu, nàng cười thản nhiên:
- Nhưng không ngờ cậu đột nhiên xuất hiện, cướp tôi đi còn làm rối loạn kế hoạch của Lâm Tử Hào. Có lẽ vì như vậy mà Kiều gia bây giờ vẫn bình yên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Có tôi ở đây thì sản nghiệp của Kiều gia sẽ không có vấn đề.
Hạ Thiên lười biếng nói.
- Chồng, gần đây Tiểu Kiều bị ám sát nhiều lần, có phải không?
Mộc Hàm hỏi.
- Đúng vậy, là Ám Ảnh Đoàn ra tay, nhưng cũng không sao, chờ đến khi tôi làm đoàn trưởng của Ám Ảnh Đoàn, sẽ không còn ai đến giết Tiểu Kiều.
Hạ Thiên khẽ gật đầu nói.
Mộc Hàm có chút trầm ngâm rồi nói:
- Tôi đã từng hỏi Lâm Tử Hào phải đối phó với Kiều gia thế nào, hắn đã nói, bây giờ nếu Kiều gia không có Kiều Tiểu Kiều, như vậy sẽ không chịu được một đòn. Tuy tôi không dám khẳng định có phải Lâm Tử Hào thuê sát thủ hay không, nhưng tôi cảm thấy khả năng kia là rất lớn.
- Thật sư là tên ngốc kia sao?
Hạ Thiên cuối cùng cũng xem xét vấn đề này, tát nhiên hắn không nghĩ Kiều Tiểu Kiều bị Ám Ảnh Đoàn ám sát là uy hiếp gì lớn, nếu có thể tìm được cố chủ thì hắn có thể áp dụng biện pháp để đối phương hủy bỏ ủy thác, Kiều Tiểu Kiều sẽ an toàn.
- Chồng, ngày xưa Lâm Tử Hào là người đứng đầu trong nhóm Tứ thiếu gia Giang Hải, cha hắn là bí thư tỉnh ủy tỉnh Bình Hải, trong mắt người thường thì có thế lực cực mạnh ở Giang Hải. Nhưng tôi có thể nói cho cậu biết, trong rất nhiều thành phố như Giang Hải đều có cùng loại người như Lâm Tử Hào đang giúp người kia làm việc. Bây giờ cậu đã tưởng tượng ra thế lực của người kia hùng mạnh thế nào chưa?
Mộc Hàm nói những lời này với vẻ mặt rất ngưng trọng.
Hạ Thiên không cho là đúng:
- Vợ, tôi cảm thấy Lâm Tử Hào chẳng là quái quỷ gì, dù xuất hiện một trăm tám mươi tên như vậy cũng chẳng đáng là gì.
Hạ Thiên dừng lại một chút rồi nói thêm:
- Vợ, chị trực tiếp cho tôi biết, tổ trưởng Long Tổ rốt cuộc có tên gọi là gì, sau đó nếu rảnh rỗi thì đến tìm xử lý trực tiếp là được.
Mộc Hàm im lặng, thì ra nàng nói nhiều như vậy là đàn khảy tai trâu.
- Ông ta là Triệu công tử!
Mộc Hàm cuối cùng cũng nói tên:
- Công trong công dân, tử trong chữ tang tử, nhưng trong thủ đô ai cũng gọi ông ta là Triệu công tử. Nói trắng ra thì phải gọi là hắn thích hợp hơn, đây là đệ nhất công tử ở thủ đô, năm nay mới ba mươi thôi nhưng đã bảo trì danh hiệu kia mười lăm năm rồi.
- Thủ đô à, quá xa.
Hạ Thiên lầm bầm:
- Xem ra sau này phải đến thủ đô bắt hắn mới được.
Mộc Hàm cũng không có cách nào, thì ra dù nàng nói đối phương lợi hại thế nào thì Hạ Thiên cũng chẳng quan tâm.
- Vợ, trước tiên chúng ta tìm Lâm Tử Hào trước, tôi phải hỏi xem có phải hắn phái sát thủ đến ám sát Kiều Tiểu Kiều hay không?
Hạ Thiên quyết định tạm thời buông tha vấn đề Mộc Hàm múa thoát y, tuy xem vợ nhảy thoát y rất tuyệt nhưng vấn đề an toàn của vợ là quan trọng nhất, vì vậy hắn lấy điện thoại gọi cho Lãnh Băng Băng.
- Cảnh sát tỷ tỷ, tên ngốc Lâm Tử Hào còn ở cục cảnh sát không?
Điện thoại vừa thông thì Hạ Thiên đã hỏi ngay.
- Cậu tỉnh rồi sao?
Lãnh Băng Băng biết rõ chuyện Hạ Thiên hôn mê, nàng còn nói thêm:
- Lâm Tử Hào đã sớm được thả rồi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 295: Triệu công tử
Chương 295: Triệu công tử