TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 737: Chúng ta đi ngủ


Gương mặt Kiều Tiểu Kiều lại càng đỏ hồng, nàng có chút chần chừ rồi khẽ nói:

- Chồng, anh giúp em đi.

- Được.

Hạ Thiên lập tức đồng ý, những chuyện này hắn chưa từng từ chối, cởi quần áo cho vợ là một niềm vui thú.

Hạ Thiên nhanh chóng hành động, hắn cởi bỏ áo và dây lưng, động tác tuy không nhanh, bây giờ thời tiết không lạnh nên Kiều Tiểu Kiều ăn mặc không nhiều, vì vậy hắn chỉ tốn chút thời gian đã làm cho quần áo rời khỏi người nàng. Tuy Kiều Tiểu Kiều có hơi gầy nhưng những đường cong tuyệt vời vẫn hiện ra trước mắt hắn.

- Vợ, em thật sự có hơi gầy.

Hạ Thiên khẽ ve vuốt da thịt trắng muốt của Kiều Tiểu Kiều:

- Nhưng không sao, đợi đến khi anh thi châm xong thì thể chất của em sẽ tốt hẳn lên, sau này em sẽ ăn ngon, nhất định sẽ mập lên.

Kiều Tiểu Kiều không nói gì, nàng vẫn ngại ngùng, tuy nàng đã mười chín tuổi, là thiếu nữ thiên tài, cũng hiểu nhiều chuyện hơn người bình thường, nàng cũng từng ôm ấp và ngủ cùng giường với Hạ Thiên, tuy cũng đã từng thấy tình cảnh Hạ Thiên và Liễu Mộng trong nhà tắm, nhưng bây giờ nàng lỏa lồ trước mặt hắn, thật ra đây lại là lần đầu tiên. Trước kia Hạ Thiên trị bệnh thì nàng vẫn mặc quần áo, khi nàng ngủ chung với hắn thì vẫn còn mặc đồ ngủ, cũng không đến mức trần truồng.

Hạ Thiên khẽ ôm ngang Kiều Tiểu Kiều, sau đó hắn đặt nàng lên giường, lúc này nàng cũng ngượng ngùng nhắm mắt lại. Nàng không biết Hạ Thiên muốn làm gì mình, nhưng nàng vẫn hết sức tin tưởng hắn. Bọn họ ở cùng với nhau đã khá lâu, trước nay chưa từng phát sinh quan hệ thân mật, ngay cả Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi ở bên cạnh nàng cũng cảm thấy kỳ quái, thậm chí còn nghĩ rằng nàng không muốn. Nhưng trong lòng nàng hiểu, không phải nàng không muốn mà cơ thể trước nay không được tốt, dựa theo lời của chồng thì sức khỏe của nàng không phù hợp với những hoạt động mạnh.

- Vợ, em đừng sợ, tuy lát nữa anh sẽ đâm rất nhiều châm lên người em nhưng sẽ không đau, rất an toàn.

Âm thanh an ủi của Hạ Thiên truyền vào trong tai Kiều Tiểu Kiều.

Lúc này Kiều Tiểu Kiều mở to mắt, nàng nhìn Hạ Thiên rồi khẽ gật đầu:

- Chồng, em không sợ, có anh ở đây em sẽ vĩnh viễn không sợ.

- Anh bắt đầu thi châm.

Hạ Thiên suy nghĩ, sau đó nói thêm:

- Này, vợ, em nhắm mắt lại để khỏi căng thẳng, như vậy em có thể ngủ được một giấc.

- Vâng, em nghe lời anh.

Kiều Tiểu Kiều nhắm mắt lại.

Kiều Tiểu Kiều nhắm mắt nhưng không ngủ, lúc này nàng cũng thật sự không căng thẳng, nàng rất buông lỏng, trong đầu không khỏi lóe lên những hình ảnh ngày xưa. Nàng không tự giác được phải nhớ về tình huống gặp mặt Hạ Thiên, nhớ đến cô gái thần tiên tỷ tỷ trên Thanh Phong Sơn, khoảng thời gian trên Thanh Phong Sơn tuyệt đối là khó thể quên với nàng.

Khi đó Kiều Tiểu Kiều mười sáu tuổi, tuy nàng đã là thiếu nữ thiên tài nhưng hiểu biết về sự việc cũng như đại đa số người bình thường. Đến khi đó nàng mới phát hiện ra thế giới này còn có nhiều thứ mà mình chưa từng được chứng kiến, thậm chí có thể nói kiến thức nàng có được trên Thanh Phong Sơn đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của nàng.

Sau khi Hạ Thiên vào thành phố Giang Hải thì ngay cả Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi ở bên cạnh cũng không hiểu vì sao Kiều Tiểu Kiều lại tùy ý để cho Hạ Thiên ở cùng những người phụ nữ khác. Ba năm trước chính Kiều Tiểu Kiều cũng không hiểu điều này, nàng đã từng hỏi cô gái thần tiên tỷ tỷ tuyệt sắc, hỏi vì sao nàng lại cho phép Hạ Thiên tìm vợ bé?

- Tiểu Kiều, tương lai của chúng ta sẽ còn rất lâu dài, hai người đi qua một khoảng thời gian như vậy sẽ rất cô độc, nếu nhiều người hơn thì sẽ không buồn.

Thần tiên tỷ tỷ kia chính là Nguyệt Thanh Nhã, là thần tiên tỷ tỷ mà Hạ Thiên thích nhất, mà những lời nói này chính là của Nguyệt Thanh Nhã trả lời cho câu hỏi của Kiều Tiểu Kiều. Sau đó Nguyệt Thanh Nhã còn nói với nàng về nhiều vấn đề khác, có vài thứ phải rất lâu sau Kiều Tiểu Kiều mới hiểu được.

Kiều Tiểu Kiều còn nhớ mình đã hỏi Nguyệt Thanh Nhã, chẳng lẽ chị sẽ không ghen?

- Cậu ta thích thì chị thích, cũng như em, cậu ấy thích em, vì vậy chị cũng thích em.

Khi Nguyệt Thanh Nhã dùng giọng dịu dàng nói ra những lời như vậy thì Kiều Tiểu Kiều đã hiểu, Nguyệt Thanh Nhã có cảm tình vượt qua tình cảm nam nữ với Hạ Thiên.

Không thể nghi ngờ ảnh hưởng của Nguyệt Thanh Nhã với Kiều Tiểu Kiều là rất lớn, tuy các nàng ở chung với nhau không lâu, nhưng đến bây giờ Kiều Tiểu Kiều vẫn bỏ mặc Hạ Thiên thích làm gì thì làm cũng vì bị ảnh hưởng bởi Nguyệt Thanh Nhã.

Trong giấc mộng Kiều Tiểu Kiều hình như đã về đến Thanh Phong Sơn, nàng về đến những ngày tháng ba năm trước, khi đó nàng giống như được sinh ra, sau này nàng tiến vào thế giới mới, làm cho ánh mắt nàng khác biệt với người khác. Lúc này nàng cảm thấy một thiếu nữ thiên tài như mình không có lý gì không thể chia sẻ một người đàn ông với bao người phụ nữ khác, nhưng nàng cũng không quan tâm đến cách nhìn của người khác.

Chẳng biết từ khi nào Kiều Tiểu Kiều chợt cảm thấy da thịt mình được tắm bằng nước ấm, cuối cùng nàng mới tỉnh giấc trong giấc mộng như thật như ảo. Lúc này nàng cảm thấy cơ thể mình khác biệt với ngày xưa, trong người nàng giống như có một luồng khí tức rất mạnh mẽ.

- Chồng, em làm sao vậy? Sao em cảm thấy bây giờ tinh thần tốt hơn trước rất nhiều?

Kiều Tiểu Kiều không nhịn được phải hỏi.

- Vợ, trong người em lúc này có một luồng chân khí, luồng khí này rất lợi hại, bây giờ nếu so về khí lực thì Kiều Phượng Nhi không phải là đối thủ của em. Bạn đang đọc truyện được copy tại

Hạ Thiên vừa lau rửa thân thể cho Kiều Tiểu Kiều vừa giải thích:

- Nhưng bây giờ em còn chưa biết cách dùng chân khí này thế nào, anh sẽ dạy em nội công tâm pháp, sau đó em sẽ biết cách dùng.

- Chồng, em phải học võ sao?

Kiều Tiểu Kiều chợt ngẩn ngơ, thật ra nàng không thích võ công.

- Cũng không phải là võ công, em chỉ nên học cách vận chuyển chân khí, rất đơn giản, em nhiều lắm cũng mất một giờ là được.

Hạ Thiên an ủi Kiều Tiểu Kiều.

Kiều Tiểu Kiều khẽ thở ra:

- À, vậy thì tốt.

Sau đó Hạ Thiên tắm rửa sạch sẽ cho Kiều Tiểu Kiều, cuối cùng hắn ôm nàng ra khỏi phòng tắm, đặt nàng lên giường, nhìn chằm chằm vào nàng.

Kiều Tiểu Kiều lúc này mở to mắt, nàng thấy ánh mắt Hạ Thiên, nhưng nàng vẫn lẳng lặng nằm đó để mặt hắn thưởng thức.

- Chồng, bây giờ đã muộn, chúng ta đi ngủ thôi.

Sau khi thấy Hạ Thiên chưa có hành động gì thì Kiều Tiểu Kiều dùng giọng ngượng ngùng nói.

Đọc truyện chữ Full