TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám
Chương 397

Chương 397:

 

Đột nhiên — Bước chân Tiêu Dục bỗng nhiên dừng lại.

 

La Mỹ Mỹ phía sau lập tức đụng lưng anh, Tiêu Dục bị đâm một cái lảo đảo.

 

La Mỹ Mỹ oán giận: “Anh có tật xấu à, đang đi đột nhiên ngừng lại, hại tôi thiếu chút nữa quăng ngã cái chó ăn phân.”

 

Người thiếu chút nữa quăng ngã cái chó ăn phân rõ ràng là anh.

 

Tiêu Dục lại không có tâm tình cùng cô so đo, đang nghĩ tới một vấn đề rất nghiêm trọng.

 

Ba mẹ rõ ràng hứa hẹn, chỉ cần anh cùng La Mỹ Mỹ thuận lợi đính hôn kết hôn, sau này sẽ giao công ty cho anh.

 

Nếu đã như vậy…

 

Vì cái gì bọn họ còn phải an bài đối tượng cho A Dận?

 

Mà lại cho an bài vẫn là Tôn gia!

 

Tôn gia là danh lưu chân chính, Tôn Thiên là con gái một nhà bọn họ, nếu Tôn Thiến cùng A Dận ở bên nhau, Tôn gia sẽ đồng ý với cha mẹ giao cho nó sản nghiệp trong nhà?

 

Nên sẽ không…

 

Ba mẹ cố ý hy sinh anh, dùng hạnh phúc của anh tới thông gia, chờ thành công cứu vãn công ty sau này lại đem công ty giao cho A Dận?

 

Nghĩ đến đây.

 

Sắc mặt Tiêu Dục đại biến.

 

Càng nghĩ anh càng cảm tháy rất có khả năng.

 

Nếu như bọn họ không phải nghĩ như vậy, cho A Dận ở phát triển giới giải trí là được, vì cái gì còn phải an bài đối tượng cho nó!

 

Tiêu Dục vừa vội vừa tức!

 

Không được!

 

Kết quả như thế này anh tuyệt đối không thể chịu được.

 

Từ lúc bắt đầu, anh chính là người sinh ra để được thừa kế trong nhà, anh tiến vào công ty nhiều năm như: vậy, không có công lao cũng có khổ lao.

 

Mà Tiêu Dận đâu!

 

Nó từ mười sáu tuổi liền vào giới giải trí, sự tình trong nhà trước nay nó đều không quan tâm.

 

Nó dựa vào cái gì cái gì, không nỗ lực nhưng lại muốn có được tất cả!

 

Anh tuyệt không cho phép!

 

Ánh mắt Tiêu Dục hung ác.

 

Anh phải nghĩ biện pháp.

 

Cửa hàng kinh doanh.

 

Cơ Dã Hỏa kéo Tôn Thiền: “Chọn đi.”

 

Tôn Thiến nhìn trúng một áo khoác màu cà phê, cô càm lấy quần áo: “Cái này được không?”

 

*Chỉ cần là em chọn là được.”

 

Mặt Tôn Thiến đỏ hồng. Lời này nói…Sao có thể mập mờ: như thế.

 

“Vậy cái này đi.” Tôn Thiên nhìn vê phía người bán hàng: “Giúp tôi đem quần áo này gói lại.”

 

“Tết”

 

Trả tiền là thời điểm Cơ Dã Hỏa bỏ tiền ra, Tôn Thiến cũng không có tranh giành, cười tủm tỉm nhìn Cơ Dã Hỏa thanh toán tiền.

 

“Đi thôi.”

 

“Ừm.” Tôn Thiến ngoan ngoãn đi theo phía sau anh.

 

Cơ Dã Hỏa than nhẹ một tiếng.

 

Chiều nay anh đến đại học Vân Thành gặp Tôn Thiền, gặp mặt cô anh liền nói ý đồ của mình, nhờ Tôn Thiến hỗ trợ, giả trang làm bạn gái anh.

 

Anh nghĩ qua.

 

Tuy rằng anh đáp ứng mẹ rồi nhưng anh cũng không muốn yêu đương, càng không muốn lừa gạt tình cảm người khác.

 

Cho nên, buồi chiều cùng chạm mặt Tôn Thiến muốn đem chuyện nói với cô một lần.

 

Nếu Tôn Thiền không đồng ý, anh sẽ vui vẻ tiếp thu.

 

Rốt cuộc, vòng tròn hào môn đều vô cùng chú trọng thanh danh nhưng anh không nghĩ tới, Tôn Thiến nghe được lời anh thỉnh cầu, thế nhưng không chút do dự, vui vẻ gật đầu đồng ý.

 

Không chỉ như thế.

 

Cô còn vô cùng phối hợp.

Đọc truyện chữ Full