TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám
Chương 447

Chương 447:

 

Tiêu Dục kinh hãi, một chân dẫm phanh, cả xe ngay lập tức dừng lại, may mắn hai người đều thắt đai an toàn nên không có ai bị thương.

 

Tiêu Dục đem xe ngừng ở ven đường.

 

La Mỹ Mỹ cười ha ha: “Em nói kết hôn, sao anh kích động như Vậy.”

 

“Anh, anh đây không phải là do bất ngờ sao.”

 

La Mỹ Mỹ cảm thấy Tiêu Dục như vậy thì thật là vui, chính mình cũng vui vẻ, cười nói: “Em vừa rồi đã nghĩ dù sao cha mẹ hai bên đều chuẩn bị hôn sự cho chúng ta, nếu như vậy, chúng ta dứt khoát nhắc lại chuyện kết hôn lần nữa.Chúng ta kết hôn sớm một chút, lĩnh chứng sớm một chút, cũng bảo ba mẹ anh chuẩn bị hợp đồng đem cổ phần chuyển nhượng cho tốt, nói như vậy, ba mẹ em cũng có thể đưa tiền sớm một chút, đến lúc đó, cửa ải khó khăn nhà các anh cũng có thể sớm vượt qua.”

 

Cái này không phải đáp án Tiêu Dục muốn.

 

Anh ho nhẹ một tiếng: “Chính là… Ba mẹ anh vì không muốn em chịu ủy khuất, muốn tận lực bố trí hôn lễ long trọng một chút, hơn nữa khách sạn còn phải đặt trước, còn có công ty tổ chức sự kiên bên kia còn muốn chụp ảnh cưới… Rất nhiều chuyện phải lo, như vậy cũng phải nửa năm sau.”

 

Trong lòng Tiêu Dục muốn chính là.

 

Có gắng hết sức để không phải làm hôn lễ, tốt nhất là La Mỹ Mỹ đem của hồi môn cho anh trước.

 

“Đâu cần phiền toái như vậy!”

 

La Mỹ Mỹ cảm động với sự trịnh trọng như vậy của Tiêu Dục, cô vung tay lên:“Như vậy đi, chuyện hôn lễ này anh để ba mẹ anh làm chậm rãi cũng được, về phần đặt trước khách sạn, nhà anh mở khách sạn, thời điểm này chính là thời điểm mình tự quảng bá hình ảnh khách sạn, sao lại có thể đi đặt ở khách sạn người ta! Còn ảnh cưới cũng có thể chuẩn bị sau, anh bảo ba mẹ anh đem hợp đồng chuyển nhượng cổ phần chuẩn bị cho tốt, chờ ba anh đem hợp đồng chuyển sang danh nghĩa em, chúng ta sẽ đi công chứng trước, công chứng xong của hồi môn nhà em có thể đưa đến nhà anh rồi. Đến lúc đó chúng ta chính là vợ.

 

chồng hợp pháp, về phần hôn lễ… Có thể từ từ cũng được mài”

 

“Như vậy… Có ủy khuất cho em quá không.”

 

*Sẽ không sẽ không, quyết định như vậy đi.”

 

“Ba mẹ em bên kia thì…”

 

“Em sẽ nói.”

 

Vẻ mặt Tiêu Dục cảm động: “Mỹ Mỹ, em thật là quá chu đáo.”

 

“Đương nhiên, nhưng anh phải nhớ kỹ, nếu sau này kết hôn anh dám đối với em không tốt… Hừ hừ!” La Mỹ Mỹ làm ra vẻ uy hiếp, vẫy vẫy nắm tay.

 

Tiêu Dục nhanh chóng giữ chặt tay cô, nhìn đôi mắt cô, ôn nhu nói: “Em cứ yên tâm 120%, có em chu đáo như vậy, là người vợ vì anh mà cân nhắc mọi việc như vạy, anh không đối xử tốt với em thì đối tốt với ai!”

 

“Cái này còn tạm được!”

 

Tiêu Dục vui vẻ, tiếp tục lái xe chạy.

 

Tuy rằng không giống như kết quả dự đoán của anh nhưng có thể công chứng trước rồi của hồi môn được đem tới tay, như vậy cũng tốt.

 

Dù sao.

 

Có vẻ La Mỹ Mỹ ngốc nhưng ba mẹ cô ta không ngốc.

 

Không kêt hôn, không công chứng, muôn nhà bọn họ đưa của hồi môn tới trước, căn bản chính là không có khả năng.

 

Hôn lễ trước thời hạn… Cũng tốt.

 

Cầu hôn càng sớm càng tốt.

 

Như vậy…

 

Anh có thể ổn định Lâm Vi trước.

 

Sau đó bí mật cùng La Mỹ Mỹ công chứng kết hôn, chờ.

 

năm trăm triệu tới tay, Lâm Ví lại đến làm ầm ï… Còn có thể có hiệu quả gì?

 

Đưa La Mỹ Mỹ về nhà, lập tức Tiêu Dục trở về biệt thự nhà mình.

 

Anh đem chuyện kết hôn công chứng La Mỹ Mỹ nói cho ba mẹ.

 

Không ngoài dự tính.

 

Liễu Uyển Lê vô cùng vui vẻ: “Được Được Được! Hiện tại công ty đúng là thiếu tài chính, nếu các con công chứng sớm một chút, khiến nhà họ La đem tiền đưa lại đây sớm một chút, vậy không gì tốt hơn rồi!”

 

Không chỉ Liễu Uyễển Lê, ngay cả Tiêu Kính Niên hiếm khi khen Tiêu Dục, ông vỗ vỗ bả vai Tiêu Dục: “A Dục, chuyện này con làm rất tốt! Kết hôn với La Mỹ Mỹ khiến con chịu thiệt thòi rồi, con yên tâm, ba mẹ hứa với con, chỉ cần công ty khôi phục lại bình thường, về sau con muốn ly hôn, cha mẹ tuyệt không ngăn trở con.”

 

*Cảm ơn ba.”

 

Cùng người nhà ngồi ở trên sô pha, bầu không khí coi như: không tệ.

 

*A Dục, xem ra ấn tượng La Mỹ Mỹ đối với con không tôi, con không ngừng có gắng, nói không chừng chờ sau khi kết hôn, cô ta thật sự có thể đem của cải cho con hết.”

 

Liễu Uyễn Lê đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn Tiêu Dục, cười hỏi: “Đúng rồi, con nghĩ như thế nào néu đề cập chuyện kết hôn sớm với cô ta?”

Đọc truyện chữ Full