TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám
Chương 669

Chương 669:

 

Chu Tư Tư thật sự hoảng hốt.

 

Cả người cô ta run rảy, khóc lóc nói, “Tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi, tôi cầu xin anh cứu tôi một lần, sau này tôi sẽ không dám làm những động tác nhỏ này nữa…”

 

Không đợi Lãnh Quân Lâm phản ứng, Lâm Song Song đã nhíu mày, vừa rồi cô ta tức giận Lâm Quán Quán, đang không có chỗ phát tiết, lúc này đụng phải Chu Tư Tư, cô hoàn toàn không khách sáo, một tay đầy cô ta ra.

 

“Tránh ra! Đừng chạm vào chồng tôi với bàn tay bản thỉu của cô!”

 

Chu Tư Tư không chết tâm, lảo đảo bò tới, ôm lấy chân Lãnh Quân Lâm, “Tổng giám đốc, tôi cầu xin anh, cứu tôi.

 

Tôi chắc chắn sẽ làm việc chăm chỉ, kiếm tiền cho công ty để để trả ơn anh.”

 

“Bất kỳ công ty nào, muốn bồi dưỡng ra một nữ diễn viên tuyến đầu, cũng không phải là chuyện dễ dàng.” Lãnh Quân Lâm bỗng nhiên mở miệng.

 

Chu Tư Tư ngắng đầu.

 

“Tổng giám đốc…”

 

“Cô nói đúng, tôi quả thật có cách để phóng viên truyền thông ở đây nễ mặt tôi.

 

Ánh mắt Chu Tư Tư đột nhiên xuất hiện hào quang.

 

“Nhưng… dựa vào đâu tôi phải giúp cô!”

 

Chu Tư Tư như rơi xuống hầm băng, “Tổng giám đốc…”

 

Lãnh Quân Lâm không chút lưu tình đá lấy cô ta, Chu Tư Tư chật vật ngã xuống đất, Lãnh Quân Lâm không để ý đến mặt cô ta như tro tàn, ngắng đầu lên, duy trì sự lãnh đạm nhất quán của mình, mặt không chút thay đổi nói với các phóng viên truyền thông.

 

“Hoa Hạ chúng tôi vẫn luôn rất ủng hộ cạnh tranh nội bộ của công ty, có cạnh tranh mới có động lực và trưởng thành! Tuy nhiên, bất kỳ sự cạnh tranh nào cũng phải tích cực. Hành vi này của Chu Tư Tư, công ty kiên quyết chấm dứt!”

 

“Anh Lãnh, ý của anh là…”

 

“Nhân phẩm có vấn đề, mặc dù là tuyến đầu, hay là siêu tuyến đầu, công ty chúng tôi cũng tuyệt đối sẽ không giữ lại! Hợp đồng quản lý của cô Chu và Hoa Hạ gần đây đã hết hạn, sau khi công ty suy nghĩ cần thận, chúng tôi quyết định không gia hạn hợp đồng với cô Chu nữa!”

 

Chân Chu Tư Tư mềm nhữn, cả người xụi lơ ngồi trên mặt đât.

 

Trong đầu cô ta chỉ có một ý nghĩ.

 

Xong rồi!

 

Rất nhanh.

 

Các cuộc phỏng vấn về Chu Tư Tư đã lan rộng khắp trên mạng.

 

Dân mạng vừa giận vừa kinh ngạc.

 

Hơn nữa quan hệ công chúng của bộ phận quan hệ công chúng Hoa Hạ, Lâm Quán Quán được tẩy trắng rất nhanh, mà Chu Tư Tư trở thành đối tượng ngàn vạn người chửi bới.

 

Hợp đồng giữa Chu Tư Tư và Hoa Hạ còn chưa tới hai tháng sẽ hết hạn, trải qua chuyện này, tất cả công việc của cô ta bị đình chỉ, xem như tạm thời bị Hoa Hạ đóng băng.

 

Bây giờ danh tiếng của cô ta đã bị phá hủy, hình tượng sụp đổ. Cho dù giải ước với Hoa Hạ, sau này muốn gia hạn công ty quản lý khác, với danh tiếng hiện tại của cô ta, chỉ sợ cũng không dễ dàng.

 

Nhưng, những thứ này không phải là chuyện Lâm Quán Quán quan tâm.

 

Cô và Giản Ninh ở công ty hoàn tất kịch bản với Hứa Dịch, lại ở công ty cả ngày, đến lúc trời tối mới về nhà.

 

Trở về nhà, mở cửa, lập tức nghe thấy tiếng trò chuyện.

 

Lâm Quán Quán thăm dò nhìn, giật mình.

 

Lúc này.

 

Trên sô pha trong phòng khách, có máy người đang ngôi, có Tiêu Lăng Dạ và Tiêu Diễn, còn có Cơ Dã Hỏa và Lãnh Quân Lâm máy ngày không gặp.

 

Nhìn thấy Lâm Quán Quán, sắc mặt Tiêu Lăng Dạ vốn mặt không chút thay đổi nhất thời ôn hòa một chút, anh vẫy vẫy tay với Lâm Quán Quán, “Lại đây.”

 

Lâm Quán Quán có chút không được tự nhiên đi tới, Cơ Dã Hỏa cô rất quen thuộc, thế nhưng Lãnh Quân Lâm…

 

Đối với tổng giám đốc quanh năm mặt xụi lơ, khí thế cường đại, cô nhìn vẫn có chút xấu hổ.

 

Cô cởi áo khoác ra, đi đến bên cạnh Tiêu Lăng Dạ, Tiêu Diễn rất có ý nhìn thấy lập tức rời khỏi Tiêu Lăng Dạ, nhường vị trí bên cạnh Tiêu Lăng Dạ, Lâm Quán Quán cứng ngắc ngồi xuống bên cạnh anh.

 

“Hôm nay anh tan làm sao lại sớm như vậy, Duệ Duệ và Tâm Can đâu?”

 

Tay Tiêu Lăng Dạ rất tự nhiên ôm lấy eo cô, dịu dàng nói, “Hôm nay không quá bận rộn, tan tầm sớm, hai tiểu tử kia ở trong phòng chơi câu đố. “

 

Sau cuộc trò chuyện đơn giản, mọi người đều đã im lặng.

 

Lâm Quán Quán cảm thấy có chút xấu hổ, cô gãi gãi đầu, “Cái đó, để em đi pha máy ly cà phê.”

 

“Không cần đâu!”

Đọc truyện chữ Full