TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám
Chương 1013

Chương 1013:

 

“Nga!”

 

Lâm Quán Quán vào phòng tắm, rửa mặt xong nhìn vào gương mà phát rầu!

 

Ngày hôm qua lúc Tiêu Lăng Dạ nhập viện đã rất muộn, cô không mang theo cái gì, cho nên … Lúc ngủ, cô cởi váy bên ngoài ra, mặc chiếc áo trong màu trắng tinh ngủ.

 

Cho nên… Cô không cỏ quần áo mới để thay ngay bây giờ!

 

Tiêu Lăng Dạ ăn mặc lộng lẫy như vậy, nếu cô chỉ mặc một bộ bộ đồ nhàu nhĩ đi, thì hoàn toàn đối lập… Không được không được!

 

Lâm Quán Quán vội vàng ló đầu ra khỏi phòng tắm: “Tiêu Lăng Dạ … Em phải về nhà thay quần áo trước!”

 

“Đã chuẩn bị xong!”

 

Lâm Quán Quán từ phòng tắm bước ra, quả nhiên nhìn thấy dưới đầu gối Tiêu Lăng Dạ đặt một hộp quà được gói rất đẹp, thấy cô nhìn qua, Tiêu Lăng Dạ đưa hộp quà cho cô: “Anh nhờ thư ký đi mua. Em thử xem!”

 

Ánh mắt Lâm Quán Quán sáng lên.

 

Cô lập tức cầm lấy hộp quà, xoay người lại đi vào phòng tắm: “Chờ một chút, em xong ngay!

 

“Ừ!”

 

Năm phút sau.

 

“Rắc —”

 

Cửa phòng tắm mở ra.

 

Tiêu Lăng Dạ vô thức ngẩng đầu, chỉ cần liếc mắt một cái là anh không còn có thể nhìn đi chỗ khác.

 

Lâm Quán Quán diện chiếc váy khoét hông đuôi cá to màu đỏ rực với dây vai mảnh, để lộ xương quai xanh thanh tú cùng với làn da trắng ngọc ngà. Chiếc váy bó sát tôn lên đường cong hoàn hảo của cô! Chiếc váy rất ngắn, chỉ đến đầu gối, để lộ đôi chân thon thả và cân đối.

 

Màu đỏ rực rất khó kiểm soát, nhưng cô lại quản lý nó rất tốt, làn da dưới sự hỗ trợ của bộ váy màu đỏ rực, càng trở nên trắng hơn!

 

“Nhìn có đẹp không?”

 

Lâm Quán Quán kéo vạt váy một cách không được tự nhiên: “Váy ngắn quá, nhìn có phải không được đoan trang không anh …”

 

Chính xác là không được đoan trang!

 

Yêu tinh họa thế!

 

Cổ họng Tiêu Lăng Dạ thắt lại từng đợt.

 

Lâm Quán Quán che lại làn da trên ngực: “Tiêu Lăng Dạ… Cái váy này có chút ít vải quá…”

 

“Thật sự đẹp!”

 

“Thật sao?” Nghe anh nói vậy, Lâm Quán Quán giang hai tay cánh tay, xoay người một vòng: “Vậy thì mặc cái này đi! Tiêu Lăng Dạ, ánh mắt thư ký của anh cũng không tệ!”

 

Khi cô xoay người, ánh mắt Tiêu Lảng Dạ lại ngưng lại một chút.

 

Bởi vì là dây vai mảnh nên khi xoay người, sau lưng cô lộ ra một làn da trắng ngần, mái tóc đen như mực rối tung xõa trên vai. Làn da phía sau lưng như ẩn như hiện vẻ đẹp dưới làn tóc. Cảm giác đó… So với trực tiếp lộ ra càng khiến người ta nhiệt huyết sôi trào!

 

Lâm Quán Quán sờ sờ mặt: “Mặc lễ phục mà không trang điểm thì có kỳ lắm không anh, đáng tiếc em lại không mang theo đồ trang điểm … Hay là chúng ta ghé trang điểm trước đi?”

 

“Không cần!” Tiêu Lăng Dạ vội vàng nói: “Cứ như vậy là đẹp rồi!”

 

“Thật không?

 

“Thật!”

 

Khuôn mặt thuần khiết đơn thuần của cô vốn đã xinh đẹp rồi, lại trang điềm nữa… Chỉ sợ rằng mọi người trong Cục Dân Chính đều không thể rời mắt!

 

Tiêu Lăng Dạ nhìn Lâm Quán Quán rạng rỡ, ánh mắt dần dần tối sầm lại.

 

Thư ký… Quả nhiên không có A Diễn không xong! Anh chỉ nói muốn một chiếc váy lễ phục, nào biết thư ký gửi đến một bộ quần áo như vậy, nếu đổi lại là A Diễn, người hiểu rõ tâm ý mình, anh ấy nhất định sẽ chọn một bộ kín đáo một chút!

 

Nhưng mà!

 

Thời gian cấp bách, cũng không kịp để đổi một bộ khác!

Đọc truyện chữ Full