TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Niết Bàn
Chương 729: Phong Ba Ẩm Thực.

Cuộc sống tiếp tục trôi đi, trung tuần tháng 8, Dung Thành vẫn nóng nực, năm nay còn nóng hơn mọi năm.

Trong khu dân cư cũ nằm vắt ngang qua đường sắt, có ông cụ mặc áo cộc thời thanh, ngồi trên ghế bành mây, tay phe phẩy quạt, đợi bạn cờ đi tiếp theo, chẳng bận tâm tới những chuyến tàu thi thoảng sầm sậm chạy qua. Trên con đường chính của thành phố, nhân viên văn phòng chen lấn trên xe bus nóng nực, áo dính sát người vì mồ hôi nhễ nhãi, mất kiên nhẫn nhìn xe bus nhích từng bước như rùa bò. Trong chiếc xe hơi, có cô gái vì điều hòa bất quá mức mà xoa xoa cánh tay trần hơi lạnh của mình, thi thoảng còn vén lại mái tóc, trang điểm lại. Hàng xe đạp hùng tráng ngoài sàn chứng khoán, thi thoảng có người lấy xe gục đầu rầu rĩ bỏ đi vì TTCK sa sút, khuôn mặt không che dấu được ủ rũ chán nản, như thời tiết ngột ngạt này.

Ở mùa hè đó, dù đọc bài viết của Tô Xán đăng trên báo nội bộ, Đường Vũ vẫn chưa hết lo lắng cho tình huống trong nhà Tô Xán, Vương Thanh thì quay trở lại guồng công việc bận rộn, tiến hành kế hoạch phát triển Đôn Hoàng năm nay đúng theo dự định, mang theo vầng hào quang của mỹ nữ doanh nhân xuất hiện trên đài truyền hình.

Ở Dung Thành, Tô Xán thực sự chẳng phải sợ gì, có đám Lỗ Nam Nam, Vương Uy Uy hơn nữa cục trưởng cục công an là Trần Lập Quân, chẳng ai mò tới điều tra y, phong ba kiện cáo cũng nhanh chóng tan đi, giờ có ai nhắc tới chuyện này bị người đối diện cười khẩy, cho là thiếu hiểu biết.

Trong chuyện này chỉ Vương Uy Uy xem chừng là thiệt hại nhất, Vương Bạc hạ lệnh cấm hắn rời khỏi Dung Thành, không đi đâu chơi hết, một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, anh em họ Lâm cũng chết dí ở Dung Thành luôn.

Với Tô Xán mà nói đó là lại niềm vui, facebook ở Mỹ gặp vài chướng ngại nhỏ trong việc mở rộng người dùng, nhưng không có vấn đề gì lớn khiến Tô Xán phải chạy qua Mỹ giải quyết. Tránh bị dư luận kỳ vọng quá cao, Facebook TQ tuyển quân thì ầm ĩ, nhưng chính thức đi vào hoạt động thì hết sức lặng lẽ, âm thầm xâm chiếm thị trường.

Các sản nghiệp khác đều có những người đứng đầu đáng tin cậy, Tô Xán dù quan tâm hơn sản nghiệp của mình, cũng không cần quá vất vả, phân chia thời gian sáng chiều làm việc đúng quy luật, có bạn bè có bạn gái ở bên, cuộc sống như quay trở lại nhịp điệu đều đặn mà hạnh phúc của thời cao trung.

Dung Thành càng ngày càng nóng, quán giải khát làm ăn cực tốt, trở thành địa điểm ngắm nhìn MM tươi trẻ tốt nhất.

Mặt đất ban ngày bị nắng chiếu nóng hừng hực, làm người ngồi kiếm gió tối càng lúc thức càng muộn, người ta ngủ càng lúc càng muộn, nửa đêm thì đã mồ hôi đầm đìa.

Tối hôm đó Tô Xán ngồi ở ban công, nhận cú điện thoại từ phòng thí nghiệm Đh Thượng Hải:

- Tổng cộng kiểm tra hơn 200 mẫu, thí nghiệm hóa, sinh đầy đủ, rốt cuộc cũng tìm ra thứ cậu cần rồi đấy, quá trình đều ghi lại một cách chính quy, toàn bộ đã gửi cho Tiểu Thiên. Chị đây mất gần nửa tháng trong phòng thí nghiệm vì cậu đấy, lần này cậu nợ chị lớn, nhìn thằng nhóc cậu hiền lành là thế không ngờ bên trong xấu xa như vậy, ai trêu chọc vào cậu thật xui xẻo.

- Cám ơn học tỷ, chúc công trình nghiên cứu của chị sẽ đạt thành công lớn.

Tô Xán vui vẻ nói:

- Nhận lời chúc phúc của cậu, thôi chị ngủ đây, mệt quá rồi, bái bai.

Phía bên kia đầu dây là một học tỷ của Tô Xán, đang nghiên cứu tiến sĩ ở ĐH Thượng Hải, chuyên ngành hóa thực phẩm, là thành viên của FeeC, hiện đang có công trình nghiên cứu lớn, nhưng kinh phí nghiên cứu, cũng như trang thiết bị không đầy đủ.

Tô Xán hứa tài trợ 500.000 mua thêm trang thiết bị cho phòng nghiên cứu trường, 200.000 đầu tư cho công trình nghiên cứu, một công đôi việc, vừa lấy lòng thành viên của FeeC, coi như báo đáp lại trường học.

Không hoàn toàn là vì “chơi” tập đoàn Trọng Phàm, bây giờ y cũng bắt đầu cân nhắc sự việc toàn diện hơn, chú ý xung quanh hơn, không đơn thuần cắm mặt làm việc của mình như trước.

……

Hai ngày sau.

“Thức ăn của Tập đoàn Trọng Phàm có nguy cơ teo tinh hoàn cực cao.”

Rất nhiều người đặt mua ( Báo sáng Thượng Hải) theo thói quen vừa ăn sáng, mở trang đời sống, đột nhiên thấy cái dòng tiêu đề bắt mắt “ … theo thông tin từ phòng nghiên cứu trường ĐH Thượng Hải, những thực phẩm sản xuất bởi công ty ẩm thực Tiên Thực trực thuộc tập đoàn Trọng Phàm có chứa chất hóa học ảnh hưởng nghiêm trọng tới vấn đề sinh lý của các quý ông, lâu dài còn có thể làm teo tinh hoàn. Với trên 200 mẫu nghiên cứu, cho thấy đây không phải là trường hợp cá biệt ngẫu nhiên ..”

Rất nhiều “quý ông” đang ăn sáng nhìn nhãn hiệu Tiên Thực trên *** nước, túi giấy bóng bên cạnh, chỉ muốn phun thứ đã nuốt vào trong bụng ra.

Thời buổi này những từ như “ngộ độc thực phẩm”, “thức ăn có hóa chất gây hại cho sức khỏe” cũng dần trở nên quen thuộc, người dân cũng có phần trơ lỳ rồi, chưa chắc bên nào tốt hơn bên nào, không ăn mới chết, ăn thì ít nhất còn chết từ từ.

Nhưng mấy chữ “ảnh hưởng nghiêm trọng tới sinh lý” có sát thương cực lớn đặc biệt với nam nhân, mặc dù cuối bài, tác giả Thiên Hoa có thêm một câu “ Tuy nhiên nghiên cứu này dựa trên tiêu chuẩn của Âu Mỹ, còn chưa tác động tới người Châu Á thế nào.”

Nhiều quý ông muốn chửi um lên, khoai tây to như thế còn không chịu nổi nhiệt thì khoai ta chịu thế quái nào nổi.

Đồ ăn thôi mà, không ăn của hãng này thì chọn của hãng khác thôi, đâu nhất định phải mạo hiểm ăn đồ của Tiên Thực, tin còn hơn không, đây là chuyện nhạy cảm ảnh hưởng trực tiếp tới hạnh phúc.

Báo sáng Thượng Hải là tờ báo tin tức tổng hợp, tuy không phải là tờ báo thực lực mạnh nhất, nhưng chiếm thị phần lớn nhất trong các loại báo sáng, lâu đời và được người dân ưa chuộng. Hơn nữa ĐH Thượng Hải cũng có ảnh hưởng rất lớn ở thành phố này, rất nhiều người đi làm từ ĐH Thượng Hải mà ra, cũng có vô số người ao ước con mình được vào học ĐH Thượng Hải, ĐH Thượng Hải đã thành một phần văn hóa thành phố này.

Thế nên người ta không thể không tin.

Cũng có người không khỏi nảy ra suy nghĩ :” Chẳng lẽ Tiên Thực chưa đóng phí bảo kê cho báo sáng Thượng Hải?”

Dù thế nào ảnh cũng rất rõ ràng, Tiên Thực cung cấp nhiều loại thức ăn hàng ngày, loại bánh có hạn sử dụng 7 ngày, thế nên một tuần sau, các cửa hàng bán lẻ từ chối nhập thực phẩm của Tiên Thực, ở siêu thị, thực phẩm Tiên Thực ế xưng.

Lượng hàng tồn ở thị trường Thượng Hải bỗng dưng lên tới 60%, lúc này Tiên Thực mới vội vàng đưa ra thông cáo báo chí nói đây là thông tin tin không chính xác, phòng nghiên cứu ĐH Thượng Hải không phải cơ cấu chuyên môn vấn đề này, yêu cầu ĐH Thượng Hải không nên tùy tiện đưa ra kết quả chưa chứng thực gây hoang mang dư luận.

Cứ việc Trọng Phạm là tập đoàn lớn ở vùng Tây Nam, địa vị tuyệt đối ở Du Thành, nhưng ở Thượng Hải, thành phố cởi mở này, ảnh hưởng của họ chưa là cái gì.

Ngay hôm sau phòng vệ sinh dịch tễ thành phố lên tiếng xác nhận kết quả thí nghiệm của ĐH Thượng Hải, nhưng không đưa ra kết luận có tác động sức khỏa không. ĐH Thượng Hải cũng dùng những lời đanh thép chỉ trích Tiên Thực, bảo vệ ý kiến của mình, nghiên cứu của họ là khách quan công bằng và chính xác.

Rất nhiều tổ chức bảo vệ người tiêu dùng liên tục lên tiếng thanh minh, các công ty ẩm thực khác đục nước béo có, nhanh chóng tung ra “thực phẩm không chưa hợp chất XXXX”

Bất kể thật giả thế nào, nguyên nhân ra sao, một hồi phong ba an toàn thực phẩm hình thành.

Tranh cãi này khiến tin tức trước đó nhiều người không để ý biết được sự việc, thế nên lượng hàng tồn của Tiên Thực lên tới 80%, một dây chuyền sản xuất loại bánh phục vụ bữa sáng đã phải ngừng sản xuất.

- Chuyện gì thế này? Sao bỗng nhiên ĐH Thượng Hải và Báo sáng Thượng Hải lại nhắm vào chúng ta? Sao trước đó không có tin tức gì?

Tổng giám đốc Tiên Thực là Dịch Trọng Kiên triệu tập cuộc họp cao tầng, lớn tiếng quát:

- Phòng quan hệ xã hội làm ăn kiểu gì vậy?

Phòng quan hệ xã hội ú ớ không trả lời được, Dịch Trọng Kiên điên tiết đấm bàn:

- Còn ngây ra đấy làm gì, đi điều tra cho tôi, ngoài ra liên hệ với giới truyền thông Tây Nam, ngăn bọn họ lan tin này ra.

Đọc truyện chữ Full