*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7��Đừng, mày thích ăn như thế thì hôm nay tao cho mày ăn nhiều một chút nhé!” Tên tóc vàng quay đầu lại nói với bà chủ: “Nào, cho nó 20 suất há cảo áp chảo! Hôm nay tạo cho nó ăn đến chết luôn!”
“Lục gia, Lục gia đừng như vậy mà, cô ấy chỉ là một cô gái bình thường thôi mà, lại còn đi cùng người tàn tật thể, thật là đáng thương, anh bỏ qua cho cô ấy đi! Khoản tiền này chiều nay tôi sẽ đưa cho anh có được không?” Bà chủ cuống cuồng chạy đến trước mặt Nhiếp Nhiên xin tha cho cô
Ai ngờ tên tóc vàng ấy đẩy bà một cái, “Không được, hôm nay ông đây muốn nhìn thấy nó ăn, ở địa bàn của ông đây mà3lại dám huênh hoang như thế! Thích chết rồi!” Thế nhưng bà chủ vẫn níu tay hắn cầu cứu cho Nhiếp Nhiên: “Lục gia, hai suất này thực ra là nhiều lắm rồi, đến lúc ấy ăn đến nỗi xảy ra chuyện gì thì có phải anh cũng bị phiền phức không?” “Sợ gì chứ, đây là địa bàn của ông đây, ai cũng phải nể ông đây vài phần
Hôm nay ông đây phải dạy bảo con nha đầu này mới được! Bà cút ra!” Nói xong, hắn đạp bà chủ một đạp xuống đất.
Bà chủ thực sự không biết làm gì, chỉ biết miễn cưỡng bưng đồ lên
Tên tóc vàng giẫm một chân lên ghế, chỉ vào phần há cảo áp chảo nói với Nhiếp Nhiên: “Ăn đi!” Nhiếp Nhiên để tay trên đùi nắm1chặt không động đậy, mắt nhìn xuống, không nhìn rõ biểu cảm sắc mặt
Tên kia thấy cô không có động tĩnh gì thì nghĩ rằng cô bị dọa cho sợ rồi, vô cùng đắc ý lấy cây gậy sắt trên tay chọc chọc vào vai cô, “Ăn nhanh lên, lúc nãy chẳng phải là mày rất thích sao!”
Nhiếp Nhiên vẫn trầm tĩnh không nói gì, nhưng nếu nhìn gần thì có thể nhìn thấy sự tức giận đã lan vào tận đáy mắt cô.
Thế nhưng Hoắc Hoành ngồi bên cạnh cô lại không hề tỏ ý muốn giúp đỡ cô.
Bởi vì anh ta đã thấy sự tức giận đang dần xâm lấn cô nhưng anh ta lại vô cùng chờ đợi xem cô gái này sẽ làm gì.
Phải biết rằng, tính khí của cô gái này8không tốt đâu
Thế nhưng, khi mà anh ta đang vô cùng chờ đợi thì lại cảm thấy mọi sự tức giận của người con gái bên cạnh bỗng dưng tan biến đi hết
Chỉ thấy cô ngẩng đầu, cầm lấy đũa bắt đầu ăn
Bắt đầu ăn rồi? Cô gái này điên rồi sao, định ăn hết 20 đĩa thật à? Thực sự không phải là điên, mà là nhịn!
Hoắc Hoành vốn không tin tưởng Nhiếp Nhiên lắm, nếu mà cô có bất kì hành động khác thường nào, anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho cô đâu! Điều này Nhiếp Nhiên rất rõ.
Vậy nên, cô nhất định phải nhịn!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Chương 90: Vì nhiệm vụ mà phải nhẫn nhịn
Chương 90: Vì nhiệm vụ mà phải nhẫn nhịn