TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Ở Rể
Chương 3712

Chương 3712

Nếu đã không có kỳ ngộ, tự tạo ra một cái là được.

Dương Thanh vừa lên tiếng, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Đỗ Bá nhìn về phía Dương Thanh: “Cho dù thực lực của Đỗ Thất chưa đạt tới Thiên Cảnh, nhưng chắc chắn sức chiến đấu đã sánh ngang với người vừa bước vào Thiên Cảnh rồi, cháu chắc rằng muốn đánh một trận với ông ta chứ?”

Dương Thanh gật đầu một cách dứt khoát: “Cháu muốn thử xem sao!”

Đỗ Bá nhìn chằm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu, rốt cuộc cũng gật đầu: “Được, nếu cháu đã muốn đánh một trận thì cứ đánh!”

“Nhưng cháu phải nghĩ cho kỹ, tuy thực lực của Đỗ Thất chưa đạt tới Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng cũng cách cảnh giới này không xa, nếu cháu và ông ta chênh nhau quá nhiều, khi ông ta định giết cháu, cho dù bác muốn cứu cháu thì cũng không kịp nữa”.

Dương Thanh gật đầu một cách dứt khoát: “Cháu nghĩ kỹ rồi, bác cứ yên tâm!”

“Được rồi!”

Thấy Dương Thanh nói thế, Đỗ Bá cũng không ngăn cản nữa, khí thế của lão ta dần tiêu tán, nhưng vẫn nắm chặt Võ Thần Thương, cũng không định cất đi.

Lúc này, giữa Dương Thanh và Đỗ Thất không còn bất cứ ngăn cách nào, hai người đứng đối diện, chăm chú nhìn nhau.

Ý chí chiến đấu của Đỗ Thất dâng trào, khí thế mạnh mẽ của lão ta khiến cả Võ Tông có cảm giác ngột ngạt.

Dương Thanh vẫn đứng vững, nắm chặt Huyết Chủy, đã kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, cũng phóng lĩnh vực ma đạo ra, còn kích hoạt cả sức mạnh Thủ Hộ.

Có thể nói lúc này, Dương Thanh đã gần như ở trạng thái mạnh nhất.

Khí thế của anh cũng không yếu hơn Đỗ Thất là bao, vô cùng mạnh mẽ, ngay cả cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cũng cảm nhận được áp lực khổng lồ từ Dương Thanh.

“Mạnh quá!”

“Không ngờ Dương Thanh còn trẻ thế mà đã mạnh đến mức này, nếu cho cậu ta thêm mấy năm, cậu ta sẽ mạnh đến mức nào đây?”

“Tôi có linh cảm trước 30 tuổi, cậu ta sẽ bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ”.

Sau khi cảm nhận được khí thế mạnh mẽ mà Dương Thanh không ngừng phóng ra, các cao thủ Võ Tông lập tức bàn tán ầm ĩ.

“Sư phụ, người chắc rằng anh Thanh sẽ không sao chứ?”

Mã Siêu lo lắng hỏi Lệ Trần.

Lệ Trần có vẻ bất đắc dĩ, lão không nhớ đây là lần thứ mấy Mã Siêu hỏi câu này.

Mọi mặt khác của Mã Siêu đều ổn, nhưng cứ dính tới Dương Thanh là lại cuống cả lên.

Lệ Trần nói: “Ta đã nói cậu ấy không sao thì cậu ấy sẽ không sao, đương nhiên, không sao này chỉ có nghĩa là cậu ấy sẽ không chết, chứ ta không rõ cậu ấy có bị thương nặng không, còn phải xem biểu hiện tiếp theo của Dương Thanh nữa”.

“Đối thủ của cậu ấy rất mạnh, có lẽ ngay cả cao thủ mới bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm cũng chỉ có thực lực như thế”.

Mã Siêu vô cùng lo lắng, siết chặt nắm tay vì căng thẳng.

Đọc truyện chữ Full