TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3302 “KHÔNG ĐƯỢC GIAO RA!”.

Mọi người kinh hãi, mở to mắt nhìn Lâm Chính, muốn nói lại thôi.

Giao Tịnh Thế Bạch Liên ra?

Lâm Chính có thể đối đầu với Thiên Ma Đạo đều dựa vào Tịnh Thế Bạch Liên, nếu giao nó ra thì chẳng phải là giao ra chỗ dựa của mình hay sao?

Không sai, thực lực của Lâm Chính hiện nay mạnh hơn người mặc áo choàng và Tử Long Thiên. Cho dù không có Bạch Liên, có lẽ đám người của Thiên Ma Đạo cũng không làm gì được anh.

Nhưng nếu Tử Long Thiên và người mặc áo choàng có được Tịnh Thế Bạch Liên, dựa vào Tịnh Thế Bạch Liên uy hiếp Lâm Chính, đe dọa Giang Thành thì sẽ thế nào?

Vậy chẳng khác nào vì cứu một người mà giao kiếm trong tay cho đối thủ.

Chẳng khác nào mổ gà lấy trứng.

“Thần y Lâm, cậu sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc đấy chứ?”.

“Nếu cậu giao nó ra, ông ta chắc chắn sẽ lấy Tịnh Thế Bạch Liên uy hiếp cậu, đến lúc đó cả Giang Thành sẽ nguy to”.

“Thần y Lâm, Tịnh Thế Bạch Liên rơi vào tay bọn họ sẽ rất nguy hại, lúc đó không chỉ có Giang Thành mà e là cả Long Quốc cũng sẽ gặp nguy hiểm”.

“Không được giao ra!”.

Vài người nhao nhao lên tiếng.

Chu Huyền Long cũng rất lo lắng, hết lời khuyên nhủ.

Chức trách của ông ta là bảo vệ toàn bộ Giang Thành, bảo vệ mỗi một người của Long Quốc, bên nào nặng bên nào nhẹ ông ta biết rõ.

“Thần y Lâm, giao Tịnh Thế Bạch Liên cho ông ta đồng nghĩa với tự sát, đồng nghĩa để những người này chết chung với cậu, tôi cho rằng nên từ bỏ Mã Hải thì sẽ thỏa đáng hơn!”.

Đúng lúc đó, một giọng nói lạnh nhạt vang lên từ phía sau mọi người.

Mọi người quay đầu nhìn lại thì thấy Thần Hỏa Tôn Giả đang bước về phía này.

“Tôn Giả!”.

Nhiều người kinh ngạc hô lên.

Tử Long Thiên nghiêm nghị nhìn Thần Hỏa Tôn Giả, sắc mặt hơi trầm trọng.

“Ha, không ngờ Thần Hỏa Tôn Giả danh tiếng lẫy lừng cũng là chó săn của thần y Lâm. Thần y Lâm, cậu đúng là tài thật đấy!”, người mặc áo choàng cười nói.

Thần Hỏa Tôn Giả phẫn nộ, nhưng không lên tiếng, mà là lấy Tịnh Thế Bạch Liên mang theo người ra ném về phía Lâm Chính.

Lâm Chính đón lấy.

“Lần trước cậu sai người đưa Tịnh Thế Bạch Liên cho tôi, ân tình này tôi xin nhận. Nhưng cậu mới là chủ nhân của Giang Thành, muốn cứu Mã Hải hay bảo vệ người dân Giang Thành này, cậu hãy tự quyết định!”, Thần Hỏa Tôn Giả thản nhiên nói.

Lâm Chính cầm Tịnh Thế Bạch Liên, rơi vào trầm mặc.

Mã Hải đã giàn giụa nước mắt.

Ông ta nhắm mắt lại, đau khổ lên tiếng: “Chủ tịch Lâm, cứ mặc kệ tôi đi”.

“Mã Hải?”.

Lâm Chính ngẩng đầu lên, hơi bất ngờ nhìn ông ta, một lúc lâu sau mới nói: “Tôi nhớ không phải kiểu người đại nghĩa không tư lợi”.

Mã Hải là doanh nhân, mà doanh nhân chắc chắn sẽ suy xét đến lợi ích, sao có thể đưa ra quyết định hi sinh bản thân? Mặc dù ông ta cũng làm rất nhiều việc thiện, nhưng đó đều là vì danh tiếng, ông ta không phải người mang tấm lòng từ bi bác ái.

“Chủ tịch Lâm, tôi không phải, nhưng cậu thì phải. Tình hình bây giờ đã không thể xoay chuyển, nếu giao Tịnh Thế Bạch Liên ra để cứu tôi, bọn họ sẽ lợi dụng Tịnh Thế Bạch Liên hủy diệt Giang Thành, vậy thì tôi cũng không sống được, mà còn liên lụy đến các cậu. Nếu vậy, chi bằng tôi dũng cảm một lần, chủ động hi sinh, nói không chừng còn có thể lấy được chút danh tiếng, làm phúc cho con cháu đời sau, vớt vát chút danh dự cho Dương Hoa. Đây… đã là quyết định tốt nhất”.

Mã Hải đau khổ nói.

Đúng vậy.

Tình hình trước mắt, ông ta anh dũng hi sinh mới là quyết định tốt nhất.

Lâm Chính nghe xong cũng vô cùng cảm động.

“Mã Hải, ông yên tâm! Tôi chắc chắn sẽ làm tang lễ cho ông thật long trọng! Tôi sẽ chém đầu hai người này xuống, dùng nó tế bái ông, để bọn họ chôn chung với ông!”, Lâm Chính vội nói.

Tử Long Thiên và người mặc áo choàng đều sững sờ, đưa mắt nhìn nhau một lúc, người mặc áo choàng gào lên: “Thần y Lâm! Cậu… cậu thật sự định từ bỏ Mã Hải sao?”.

“Không thì sao?”, Lâm Chính hỏi ngược lại.

Đọc truyện chữ Full