Thấy sự thay đổi của Duy Ngã Mệnh, đám đông bên dưới cũng kêu lên vì kinh ngạc.
“Ồ! Bắt đầu nghiêm túc hơn rồi”.
Phía bên thế gia Thần Cung, cô gái khẽ mỉm cười, đôi mắt ánh lên vẻ vui mừng: “Xem ra người ngoại vực này không hề khiến mình thất vọng mà”.
Duy Ngã Mệnh lao về phía Lâm Chính như một huyễn ảnh.
Đám đông thấy hoa mắt, không thể nắm bắt được vị trí của hắn. Trên đài có tới hơn 10 tàn ảnh bao vây Lâm Chính. Các tàn ảnh đều tấn công vào các tử huyệt của anh.
Đòn tấn công ghê gớm quá. Ai cũng cảm thấy da đầu tê dại. Với thủ đoạn của Duy Ngã Mệnh, nếu như bị trúng vào tử huyệt thì sẽ chết ngay tức thì.
Đúng lúc này, Lâm Chính cũng đã ra tay. Anh không hề né đòn càng không bảo vệ vùng tử huyệt của mình mà chỉ đưa tay về phía những hư ảnh kia.
Lâm Chính đứng đó, hai tay cũng hóa thành hư ảnh của những bàn tay cực lớn, tấn công về phía Duy Ngã Mệnh.
Bùm bùm…Hai bên điên cuồng giao đấu, mỗi cú va chạm đều tạo ra sức mạnh kinh người.
Cứ thế tầm một lúc. Duy Ngã Mệnh phải lùi về sau. Sau khi đáp đất, hắn không hề dừng lại mà tiếp tụng tung chưởng.
“Sát Vân”
Vụt vụt...Từ khoảng cách trên cao tầm mấy chục mét một đám mây đen hình bông hoa từ khí được hình thành.
Đám mây vần vũ, chớp đì đoàng, sau khi nói hình thành thì nhanh chóng bay tới.
Lâm Chính cảm thấy ngạc nhiên lắm. Anh nhìn đám mây bằng vẻ thích thú. Anh chưa từng thấy chiêu pháp này bao giờ. Chiêu pháp này không chỉ dùng khí tức tạo thành mây mà bên trong đám mây còn ẩn chứa một thứ...
Đó là độc....Lâm Chính có thể cả nhận được nên vội vàng vận dụng khí tức để dẩy đám mây đen đi.
Thế nhưng khí tức đánh tới thì lập tức bị nuốt gọn vào trong đám mây, sau đó đám mây trở nên to hơn.
“Bị hút vào rồi sao?”, Lâm Chính giật mình.
“Để xem chiêu này của tôi có chặn được anh không”, Duy Ngã Mệnh lạnh lùng nói sau đó lại phát lực.
Vụt vụt...Đám mây đen phóng ra vô số kim độc lao về phía Lâm Chính.
Lâm Chính lập tức đưa tay lên đỡ. Một bức bình phong hình thành ngay trước mặt anh, ngăn cách lớp châm độc bên ngoài.
“Chặn à? Ha ha, để tôi xem xem anh có thể chặn được trong bao lâu”, Duy Ngã Mệnh cười lạnh lùng, đột nhiên vung tay lên đám mây đen.
Một lớp bột phóng ra từ tay hắn, hút vào trong đám mây. Trong nháy mắt châm độc phát ra từ đám mây càng nhiều hơn. Lâm Chính cảm tưởng bức bình phong bằng khí của mình sắp bị phá vỡ tới nơi rồi.
“Đây là tất cả sao? Cũng chỉ đến vậy mà thôi”.
Duy Ngã Mệnh cười nhạt. Hắn lao tới như một cơn cuồng phong. Cơ thể hắn được lớp khí độc màu đen bao phủ giống như một hồn ma vậy.
Độc khí vô cùng khủng khiếp. Toàn bộ những thứ tiếp xúc với nó đều bị mục rữa. Nếu như Lâm Chính mà tiếp xúc thì chắc anh sẽ hóa thành vũng máu ngay lập tức mất.
“Á...”, người ở dưới đài sợ hãi kêu toáng lên.
“Thần y Lâm, cẩn thận”, Ái Nhiễm hô vang.
Tề Thủy Tâm cũng nhìn chăm chăm, cô ta cảm giác trái tim như bị bóp nghẹt.
Kết thúc rồi sao? Tất cả đều có cùng suy nghĩ.
Lúc này Lâm Chính không kịp né đòn. Anh mà né thì bình bình phong trên đầu sẽ bị đám châm độc đâm thủng.
Nhưng nếu không né thì anh cũng xong đời. Cùng đường thật rồi.
Có không ít người quay đầu đi, không dám nhìn cảnh tượng tiếp theo. Và kết quả cũng không ngoài dự liệu.
Cơ thể Lâm Chính bị Duy Ngã Mệnh tấn công. Âm thanh nặng nề vang khắp bốn phía.
Duy Ngã Mệnh phóng ra khí độc, tỏa ra xung quanh. Cả khu võ đài biến thành màu đen xì...