TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3478 “ĐỘI THIÊN TUẦN CỦA LÔI TRẠCH ĐẾN RỒI!”.

Duy Ngã Mệnh giống như con gà con bị xách lên, cả người không thể động đậy.

Hai cánh tay hắn đã gãy, phần bụng bị xuyên thủng, máu chảy đầm đìa, thê thảm thế nào.

Lâm Chính lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, nhưng không hề do dự, cũng không nói thêm một câu, lại đưa tay về phía ngực hắn.

Roạt!

Tiếng da thịt bị xé rách vang lên.

Nhìn lại thì nắm đấm của Lâm Chính đã thò vào lồng ngực của Duy Ngã Mệnh, nắm giữ trái tim hắn.

Lâm Chính móc tim hắn ra, sau đó dùng sức.

Ầm!

Trái tim nổ thành sương máu.

Duy Ngã Mệnh phun ra máu, trên khuôn mặt đã không còn nhiều biểu cảm, đôi mắt đỏ máu cũng dần trở nên ảm đạm.

Lâm Chính vẫn chưa dừng tay, tiếp tục đưa tay vào trong cơ thể Duy Ngã Mệnh, không ngừng đào bới, tìm được nội tạng thì lập tức bóp nát.

Không lâu sau, lục phủ ngũ tạng của Duy Ngã Mệnh bị móc hết ra, cả người trống rỗng.

Hắn đã chết triệt để.

Nhưng Lâm Chính vẫn chưa chịu dừng lại, tiếp tục tháo rời thi thể của Duy Ngã Mệnh.

Người bên dưới võ đài sững sờ, nhìn bóng người toàn thân là máu, thủ đoạn tàn nhẫn trên võ đài, ai cũng choáng váng đầu óc.

Thật ra bọn họ hiểu mục đích Lâm Chính làm như vậy là để đề phòng có người dùng y thuật cao siêu cứu sống Duy Ngã Mệnh.

Dù sao đây cũng là vực Diệt Vong, thủ đoạn cứu sống người chết không phải hiếm có. Ở đây giết người phải hủy thi, giẫm nát xương cốt, nếu không nói không chừng nửa tháng một năm sau, người mà mình nghĩ đã chết sẽ lại xuất hiện nguyên vẹn trước mặt mình.

Đây là quy tắc bất thành văn của vực Diệt Vong.

Ở đây, cái chết chân chính là cả thi thể cũng bị hủy hoại.

Mặc dù Lâm Chính không phải người ở vực Diệt Vong, nhưng anh hiểu sâu sắc đạo lý này.

Chỉ trong giây lát, Duy Ngã Mệnh đã bị Lâm Chính tháo rời thành mảnh vụn, quăng khắp võ đài.

Dưới võ đài im lặng như tờ.

Thậm chí trận hỗn loạn phía bên kia cũng dừng lại.

Bốn phương tám hướng, vô số ánh mắt hội tụ về phía Lâm Chính trên võ đài, ai cũng nín thở, không dám phát ra chút tiếng động nào.

Bầu không khí kỳ diệu trước nay chưa từng có lan tràn khắp hiện trường.

Soạt!

Cuối cùng lúc này cần gạt cũng được hạ xuống.

Màn chắn mở ra.

“Vì tuyển thủ Duy Ngã Mệnh vi phạm quy định cuộc thi, nay hủy tư cách tham gia thi đấu của tuyển thủ Duy Ngã Mệnh, người chiến thắng trong trận đấu này là tuyển thủ Lâm Chính!”.

Trọng tài cao giọng hô.

Nhưng mọi người không có phản ứng.

Trận đấu này khiến mọi người chấn động quá lớn.

Bọn họ còn chìm đắm trong thủ đoạn đáng sợ của Lâm Chính chưa hoàn hồn lại.

Lâm Chính hít sâu một hơi, vội vàng nuốt đan dược xuống, sau đó lấy châm bạc ra đâm vài cái lên người, xuống võ đài thì lập tức khoanh chân ngồi thiền.

“Thần y Lâm! Anh không sao chứ?”.

Ái Nhiễm và những người khác vội vàng chạy tới, lo lắng hỏi.

“Cậu Lâm, cậu ổn chứ?”.

“Không sao chứ?”.

Mọi người vây lại, ai cũng quan tâm hỏi han.

“Yên tâm, tôi không sao, chỉ cần ổn định di chứng là được. Những vết thương mà Duy Ngã Mệnh gây ra cho tôi chỉ là vết thương ngoài da, không ảnh hưởng lớn đến tôi”, Lâm Chính nói, cũng không quan tâm đến bọn họ nữa, tiếp tục ngồi thiền.

“Hộ pháp cho cậu Lâm!”, trang chủ Vân Tiếu hô lên.

Những cao thủ của sơn trang Vân Tiếu lập tức bao vây xung quanh Lâm Chính, cảnh giác với xung quanh.

Lúc này.

Soạt soạt soạt…

Nhiều người mặc áo gấm, khí tức trác tuyệt lao nhanh tới phía này.

Tốc độ bọn họ rất nhanh, gần giống như tia chớp, băng qua một nửa vùng đất Tu Di, cho nên nhiều người chưa kịp phản ứng thì bọn họ đã đến nơi.

Người xung quanh nhìn lại, ai cũng kinh hãi.

“Đội Thiên Tuần của Lôi Trạch đến rồi!”.

“Những người này là cao thủ chân chính! Không được lỗ mãng!”.

“Lùi ra, lùi ra”.

Người ở hiện trường bị luồng khí thế đó dọa sợ, đồng loạt lùi ra sau, không dám lên tiếng, sợ đắc tội với những cao thủ đó.

Người của đội Thiên Tuần bao vây kín võ đài, sau đó một người đàn ông trung niên đi về phía trọng tài. Chốc lát sau, một mình người đàn ông trung niên đi lên võ đài, liếc nhìn hiện trường, sau đó chậm rãi lên tiếng: “Người phụ trách của các thế gia tông tộc Thanh Huyền Tông, Tề Phượng Sơn, sơn trang Vân Tiếu, Trùng Long Cốc đứng ra!”.

Mọi người đều căng thẳng.

Đội Thiên Tuần xuất hiện.

Lôi Trạch… bắt đầu truy cứu trách nhiệm rồi.

Đọc truyện chữ Full